"一春颇困歌湮没" 诗句出自宋代诗人洪迈《次韵梦得浅红芍药长句》
《次韵梦得浅红芍药长句》 拼音标注
cì yùn mèng dé qiǎn hóng sháo yào cháng jù
shí rì chóu yīn bìng bù chū,
wò kàn chūn gūi wú jì xī。
shī wēng qiǎn sòng huái hǎi chūn,
shuāi yǎn yùn kāi yún wù chāi。
yān zhī zhù liǎn yún wèi biàn,
ròu hóng jiè jǐu shēng chūn sè。
le zhī zào wù zhù yì shēn,
qīng dǎo chūn gōng bù yú lì。
nián lái bù gù zhēn wěi nv̌,
zài jǐu fēi gōng fù ān shì。
qiě jiāng miào jù xiě yú yán,
yù lì jiā míng fù jīng shì。
yī chūn pǒ kùn gē yīn méi,
húi shǒu fēn huá sān tài xī。
yuàn yán qǐ yǔ xǐ xīn fāng,
gūi dùi lú xiāng sòng zhōu yì 。
《次韵梦得浅红芍药长句》 作者简介
洪迈(1123——1202),南宋饶州鄱阳(今江西省上饶市鄱阳县)人,字景卢,号容斋,又号野处。洪皓第三子。官至翰林院学士、资政大夫、端明殿学士,副丞相、封魏郡开国公、光禄大夫。卒年八十,谥“文敏”。配张氏,兵部侍郎张渊道女、继配陈氏,均封和国夫人。南宋著名文学家。