"算春头春尾" 诗句出自清代诗人贺双卿《春从天上来 饷耕》
《春从天上来 饷耕》 拼音标注
chūn cóng tiān shàng lái xiǎng gēng
zǐ mò chūn qíng。
màn é guǒ chūn shā,
zì xiǎng chūn gēng。
xiǎo méi chūn shòu,
xì cǎo chūn míng,
chūn tián bù bù chūn shēng。
jì nà nián chūn hǎo,
xiàng chūn yàn 、 shuō pò chūn qíng。
dào yú jīn 、 xiǎng chūn jiān chūn lèi,
dū huà chūn bīng。
lián chūn tòng chūn chūn jī,
bèi yī piàn chūn yān,
suǒ zhù chūn yīng。
zèng yǔ chūn nóng,
dì jiāng chūn nǐ,
shì nóng shì nǐ chūn líng。
suàn chūn tóu chūn wěi,
yě nán suàn 、 chūn mèng chūn xǐng。
shén chūn mó,
zuò yī chūn chūn bìng,
chūn wù shuāng qīng。
《春从天上来 饷耕》 作者简介
贺双卿(1715~1735年), 清代康熙、雍正或乾隆年间人,江苏金坛薛埠丹阳里人氏,初名卿卿,一名庄青,字秋碧,为家中第二个女儿,故名双卿。双卿自幼天资聪颖,灵慧超人,七岁时就开始独自一人跑到离家不远的书馆听先生讲课,十余岁就做得一手精巧的女红。长到二八岁时,容貌秀美绝伦,令人“惊为神女”。双卿是我国历史上最有天赋、最具才华的女词人,后人尊其为“清代第一女词人”。