"公乎肖臣甫" 诗句出自清代诗人何绍基《林颖叔招同宗涤楼朱伯韩叶润臣孔绣山王少鹤刘炯甫拜黄文节公生日以日问月学旅人念乡分韵得旅字》
坡翁与涪翁,生日别寒暑。
涪诗令人沧,坡诗令人煦。
从来造化穷,正赖文章补。
今年炎热甚,不复分子午。
遗容获瞻拜,正气满庭宇。
复展冰雪文,增我神骨古。
{坜力换屰}惟我涪翁,孝友植根矩。
大节是不俗,名论砭懦腐。
忧患真饱经,志事弥坚树。
纵横翰墨场,岿作西江主。
最爱说茗香,还工赋笋苦。
草书到神速,小词饶媚妩。
余事烂珠璧,诗心独机杼。
居然黄并苏,远匹李与杜。
坡公近太白,公乎肖臣甫。
自多我公去,谁复堪指偻。
六义竟寥阒,千年空仰俯。
林子闽中杰,儤直天尺五。
榕坛学绪绵,左海文澜辅。
何处得公像,陶庐旧摹取。
陶庐诗宗陶,向往存图谱。
王孟韦柳余,宋士不得伍。
乃于双井翁,别奉瓣香炷。
虽云有章列,未免分门户。
我昔使蜀州,遗趼前贤聚。
两处流杯池,和诗照戎叙。
于缘盖不薄,攀仰公宜许。
清风飒然至,炎气渺何所。
介雅来八人,分韵拈两语。
公乎信有灵,吾其老羁旅。
lín yǐng shū zhāo tóng zōng dí lóu zhū bó hán yè rùn chén kǒng xìu shān wáng shǎo hè líu jiǒng fǔ bài huáng wén jié gōng shēng rì yǐ rì wèn yuè xué lv̌ rén niàn xiāng fēn yùn dé lv̌ zì
pō wēng yǔ fú wēng,
shēng rì bié hán shǔ。
fú shī lìng rén cāng,
pō shī lìng rén xǔ。
cóng lái zào huà qióng,
zhèng lài wén zhāng bǔ。
jīn nián yán rè shén,
bù fù fēn zǐ wǔ。
yí róng huò zhān bài,
zhèng qì mǎn tíng yǔ。
fù zhǎn bīng xuě wén,
zēng wǒ shén gǔ gǔ。
{ lì lì huàn nì } wéi wǒ fú wēng,
xiào yǒu zhí gēn jǔ。
dà jié shì bù sú,
míng lùn biān nuò fǔ。
yōu huàn zhēn bǎo jīng,
zhì shì mí jiān shù。
zòng héng hàn mò cháng,
kūi zuò xī jiāng zhǔ。
zùi ài shuō míng xiāng,
huán gōng fù sǔn kǔ。
cǎo shū dào shén sù,
xiǎo cí ráo mèi wǔ。
yú shì làn zhū bì,
shī xīn dú jī zhù。
jū rán huáng bìng sū,
yuǎn pǐ lǐ yǔ dù。
pō gōng jìn tài bái,
gōng hū xiào chén fǔ。
zì duō wǒ gōng qù,
shúi fù kān zhǐ lv̌。
lìu yì jìng liáo qù,
qiān nián kōng yǎng fǔ。
lín zǐ mǐn zhōng jié,
bào zhí tiān chǐ wǔ。
róng tán xué xù mián,
zuǒ hǎi wén lán fǔ。
hé chù dé gōng xiàng,
táo lú jìu mó qǔ。
táo lú shī zōng táo,
xiàng wǎng cún tú pǔ。
wáng mèng wéi lǐu yú,
sòng shì bù dé wǔ。
nǎi yú shuāng jǐng wēng,
bié fèng bàn xiāng zhù。
sūi yún yǒu zhāng liè,
wèi miǎn fēn mén hù。
wǒ xī shǐ shǔ zhōu,
yí jiǎn qián xián jù。
liǎng chù líu bēi chí,
hé shī zhào róng xù。
yú yuán gài bù bó,
pān yǎng gōng yí xǔ。
qīng fēng sà rán zhì,
yán qì miǎo hé suǒ。
jiè yǎ lái bā rén,
fēn yùn nián liǎng yǔ。
gōng hū xìn yǒu líng,
wú qí lǎo jī lv̌。
何绍基(1799-1873),晚清诗人、画家、书法家。字子贞,号东洲,别号东洲居士,晚号蝯叟。湖南道州(今道县)人。道光十六年进士。咸丰初简四川学政,曾典福建等乡试。历主山东泺源、长沙城南书院。通经史,精小学金石碑版。据《大戴记》考证《礼经》。书法初学颜真卿,又融汉魏而自成一家,尤长草书。有《惜道味斋经说》、《东洲草堂诗·文钞》、《说文段注驳正》等著。