pān xīng zhāi shǎo zǎi shǔ tí jiàn jiāng hé shàng huà juàn yīn qí jìn yǒu táo huā jù yú shén xǐ zhī zhé tí xiǎo jù
chán chán yù gǔ huà shàn yú,
fǎng fó kū téng jìng tiě shū。
shúi sì xiǎo ōu bō lǐ jǐng,
táo huā hóng shā diào rén jū。
何绍基(1799-1873),晚清诗人、画家、书法家。字子贞,号东洲,别号东洲居士,晚号蝯叟。湖南道州(今道县)人。道光十六年进士。咸丰初简四川学政,曾典福建等乡试。历主山东泺源、长沙城南书院。通经史,精小学金石碑版。据《大戴记》考证《礼经》。书法初学颜真卿,又融汉魏而自成一家,尤长草书。有《惜道味斋经说》、《东洲草堂诗·文钞》、《说文段注驳正》等著。