"一线金刀飞白炼" 诗句出自清代诗人何佩玉《题常熟张孝女传后》
孝女心,天上月,万古清光长不没。
孝女颜,雪中花,千秋香艳明于霞。
十龄失怙心如剖,宛转相依惟阿母。
屏除粉盝与脂签,日侍茶铛兼药臼。
窈窕窗前守一经,天然玉立秀亭亭。
螺丸肯画双弯碧,閒煞虞峰入镜青。
传家雅有支机石,笑语承欢自朝夕。
不绣鸳鸯并凤凰,簪花小仿曹娥格。
温凊辛勤二十年,一朝母病痛难痊。
人间那有长生乐,苦乞参苓晓夜煎。
背人偷卷香罗袖,欲倩肌肤延母寿。
空庭悄立月无光,虬箭沈沈催玉漏。
瓠犀深啮臂脂殷,眼波迸裂攒眉山。
一线金刀飞白炼,血痕尽变桃花斑。
烹作羹汤进母食,绕床忍著凄凉色。
岂知母病太沈绵,百转千回医不得。
生身恩重此身轻,代死吁天天亦惊。
一瓣心香虔默祷,椎心欲泣不成声。
悲鸣鵩鸟号风木,户外清霜折慈竹。
白云痛绝影迢迢,愁对寝帏镫晕绿。
香桃骨瘦不胜衣,麦粥微餐药饵稀。
含笑随亲归碧落,雁行肠断惜分飞。
芳名真合标青史,彤管传来凭阿姊。
南国徒夸彼美人,北宫不数婴儿子。
焚香读处首先低,今古何人可与齐。
惆怅琴河寒食节,女贞花发孝乌啼。
《题常熟张孝女传后》 拼音标注
tí cháng shú zhāng xiào nv̌ chuán hòu
xiào nv̌ xīn,
tiān shàng yuè,
wàn gǔ qīng guāng cháng bù méi。
xiào nv̌ yán,
xuě zhōng huā,
qiān qīu xiāng yàn míng yú xiá。
shí líng shī hù xīn rú pōu,
wǎn zhuǎn xiāng yī wéi ā mǔ。
píng chú fěn lù yǔ zhī qiān,
rì shì chá dāng jiān yào jìu。
yǎo tiǎo chuāng qián shǒu yī jīng,
tiān rán yù lì xìu tíng tíng。
luó wán kěn huà shuāng wān bì,
xián shā yú fēng rù jìng qīng。
chuán jiā yǎ yǒu zhī jī shí,
xiào yǔ chéng huān zì zhāo xī。
bù xìu yuān yāng bìng fèng huáng,
zān huā xiǎo fǎng cáo é gé。
wēn qìng xīn qín èr shí nián,
yī zhāo mǔ bìng tòng nán quán。
rén jiān nà yǒu cháng shēng lè,
kǔ qǐ cān líng xiǎo yè jiān。
bèi rén tōu juàn xiāng luō xìu,
yù qiàn jī fū yán mǔ shòu。
kōng tíng qiǎo lì yuè wú guāng,
qíu jiàn shěn shěn cūi yù lòu。
hù xī shēn niè bì zhī yīn,
yǎn bō bèng liè zǎn méi shān。
yī xiàn jīn dāo fēi bái liàn,
xiě hén jǐn biàn táo huā bān。
pēng zuò gēng tāng jìn mǔ shí,
rào chuáng rěn zhù qī liáng sè。
qǐ zhī mǔ bìng tài shěn mián,
bǎi zhuǎn qiān húi yì bù dé。
shēng shēn ēn zhòng cǐ shēn qīng,
dài sǐ xū tiān tiān yì liáng。
yī bàn xīn xiāng qián mò dǎo,
zhūi xīn yù qì bù chéng shēng。
bēi míng fú niǎo hào fēng mù,
hù wài qīng shuāng zhé cí zhú。
bái yún tòng jué yǐng tiáo tiáo,
chóu dùi qǐn wéi dēng yūn lv̀。
xiāng táo gǔ shòu bù shèng yī,
mài zhōu wēi cān yào ěr xī。
hán xiào súi qīn gūi bì luò,
yàn xíng cháng duàn xī fēn fēi。
fāng míng zhēn hé biāo qīng shǐ,
tóng guǎn chuán lái píng ā zǐ。
nán guó tú kuā bǐ měi rén,
běi gōng bù shù yīng ér zǐ。
fén xiāng dú chù shǒu xiān dī,
jīn gǔ hé rén kě yǔ qí。
chóu chàng qín hé hán shí jié,
nv̌ zhēn huā fā xiào wū tí。