“悄悄独营”这段文字出自哪里?

上一句:自今有家

“悄悄独营”出自清代诗人韩菼的诗句: 《赠江南巡抚汤潜庵先生八章》

下一句:揽辔踟蹰

"悄悄独营" 诗句出自清代诗人韩菼《赠江南巡抚汤潜庵先生八章》

于皇启运惟良应期
云出山川灵雨乃施
于潜于跃致身惟时
从容讲幄道以言资
俾赞大政谋谟孔嘉
帝瞻四方念我民依
畴若绥怀维汝予材
往奠南服往抚朕师
时惟霜月戒途惟吉
别殿宠行大官赐食
何以衣之温貂重袭
何以乘之小环金厄
巽命以申莫匪民极
顿首青蒲臣职是力
臣学孔孟羞管商术
毣毣之思惠此南国
短车一乘具少于车
敬谢供张敢烦薪刍
我马既羸我仆亦痡
莫或宁处将此简书
吴侬迟公自今有家
悄悄独营揽辔踟蹰
螟蝥食禾披根及心
飞鸮食葚怀我好音
嗟尔司牧下民是侵
素丝惟染官阙谁箴?
其则不远
公即砭针
无愧生平敬影与衾
稽古扬州田惟下下
矧我勾吴文身而裸
有明战争天降之祸
厥赋未贞王道为颇
印给四方日炙其輠
脂膏既竭下民卒瘅
剜肉流血敲骨及踝
千秋我公哀此鳏寡
盍绘《流民》,盍谒灵琐?
公诚动天,庶几报可
眷彼嘉谷实生其莠
爰有止水当门置韭
宿猾弗除,愿民谁牖?
其众可容,其魁宜取
如木斯拔如雏斯乳
仁者必勇公维其有
烹鱼苦碎治民苦烦
调急弦绝汲多水浑
五方殊风莫返黄轩
去其太甚不在高论
钩距不设鼠雀无喧
若其性天起化之源
奕世歌思厥有文襄
端毅宽静忠介清刚
我公岳岳为儒者宗
体立用行攸兼其长
神动渊默罔不在中
若尝膏之岂惟我邦
伫公报政倚公辩章
吴侬也私以福万方

zèng jiāng nán xún fǔ tāng qián ān xiān shēng bā zhāng
yú huáng qǐ yùn,
wéi liáng yìng qī。
yún chū shān chuān,
líng yǔ nǎi shī。
yú qián yú yuè,
zhì shēn wéi shí。
cóng róng jiǎng wò,
dào yǐ yán zī。
bǐ zàn dà zhèng,
móu mó kǒng jiā。
dì zhān sì fāng,
niàn wǒ mín yī。
chóu ruò sūi huái,
wéi rǔ yú cái。
wǎng diàn nán fú,
wǎng fǔ zhèn shī。
shí wéi shuāng yuè,
jiè tú wéi jí。
bié diàn chǒng xíng,
dà guān sì shí。
hé yǐ yī zhī,
wēn diāo zhòng xí。
hé yǐ chéng zhī,
xiǎo huán jīn è。
xùn mìng yǐ shēn,
mò fěi mín jí。
dùn shǒu qīng pú,
chén zhí shì lì。
chén xué kǒng mèng,
xīu guǎn shāng zhú。
mù mù zhī sī,
hùi cǐ nán guó。
duǎn chē yī chéng,
jù shǎo yú chē。
jìng xiè gōng zhāng,
gǎn fán xīn chú。
wǒ mǎ jì léi,
wǒ pū yì pū。
mò huò níng chù,
jiāng cǐ jiǎn shū。
wú nóng chí gōng,
zì jīn yǒu jiā。
qiǎo qiǎo dú yíng,
lǎn pèi chí chú。
míng máo shí hé,
pī gēn jí xīn。
fēi xiāo shí shèn,
huái wǒ hǎo yīn。
jiē ěr sī mù,
xià mín shì qīn。
sù sī wéi rǎn,
guān què shúi zhēn ?
qí zé bù yuǎn,
gōng jí biān zhēn。
wú kùi shēng píng,
jìng yǐng yǔ qīn。
jī gǔ yáng zhōu,
tián wéi xià xià。
shěn wǒ gōu wú,
wén shēn ér luǒ。
yǒu míng zhàn zhēng,
tiān jiàng zhī huò。
jué fù wèi zhēn,
wáng dào wèi pǒ。
yìn gěi sì fāng,
rì zhì qí guǒ。
zhī gāo jì jié,
xià mín zú dàn。
wān ròu líu xiě,
qiāo gǔ jí huái。
qiān qīu wǒ gōng,
āi cǐ yín guǎ。
hé hùi 《 líu mín 》,
hé yè líng suǒ ?
gōng chéng dòng tiān,
shù jī bào kě。
juàn bǐ jiā gǔ,
shí shēng qí yǒu。
yuán yǒu zhǐ shǔi,
dāng mén zhì jǐu。
sù huá fú chú,
yuàn mín shúi yǒu ?
qí zhòng kě róng,
qí kúi yí qǔ。
rú mù sī bá,
rú chú sī rǔ。
rén zhě bì yǒng,
gōng wéi qí yǒu。
pēng yú kǔ sùi,
zhì mín kǔ fán。
diào jí xián jué,
jí duō shǔi hún。
wǔ fāng shū fēng,
mò fǎn huáng xuān。
qù qí tài shén,
bù zài gāo lùn。
gōu jù bù shè,
shǔ què wú xuān。
ruò qí xìng tiān,
qǐ huà zhī yuán。
yì shì gē sī,
jué yǒu wén xiāng。
duān yì kuān jìng,
zhōng jiè qīng gāng。
wǒ gōng yuè yuè,
wèi rú zhě zōng。
tǐ lì yòng xíng,
yōu jiān qí cháng。
shén dòng yuān mò,
wǎng bù zài zhōng。
ruò cháng gāo zhī,
qǐ wéi wǒ bāng。
zhù gōng bào zhèng,
yǐ gōng biàn zhāng。
wú nóng yě sī,
yǐ fú wàn fāng。

韩菼

韩菼(1637年-1704年),字元少,别号慕庐,长洲人(今苏州)。性嗜酒。顺天乡试时,尚书徐乾学取之遗卷中。康熙十一年(1672年)入国子监做监生。康熙十二年(1673年)中状元,授翰林院修撰,修《孝经衍义》百卷。历官日讲起居注官、右赞善、侍讲、侍读,礼部侍郎、吏部右侍郎,官至礼部尚书兼翰林院掌院学士。

Processed in 0.534630 Second , 213 querys.