"投鞭思济" 诗句出自明代诗人韩守益《苏武慢 江亭远眺》
《苏武慢 江亭远眺》 拼音标注
sū wǔ màn jiāng tíng yuǎn tiào
dì yǒng mín é,
tiān kāi wū xiá,
jiāng shì xī lái bǎi zhé。
jí jí zhōng líu,
tóu biān sī jì,
duō shǎo xī shí háo jié。
hè zhǔ shā míng,
ōu tān xuě jìng,
xiǎo tǐng míng láng chū xiē。
xǐ píng lán 、 wò shǒu wēi tíng,
piān chēng shī xīn chéng chè。
huán jì qǔ 、 wáng càn lóu qián,
lv̌ yán jī wài,
bié yáng shǔi guāng shān sè。
yān xiá xiān guǎn,
jīn bì fú tú,
jǐn shǔ chǔ nán qí jué。
zǐ yún xiāo dài,
lv̀ xǔ bēi tíng,
zhǐ chǐ liáng xiāo míng yuè。
pàn gāo gē 、 yī qū qīng cí,
biàn chè féng yí gōng què。
《苏武慢 江亭远眺》 作者简介
明湖广石首人,字仲修,号樗寿。应贤良文学聘,为广西佥事,有安抚民人功,迁河南道御史。因直言忤旨,谪充国子监膳夫供事。寻复为御史,凡三历台谏,屡起屡谪。帝尝命力士用铁锤击令仆地。改春坊中允。后以病归。有《樗寿集》。