"秋已半" 诗句出自宋代诗人韩淲《水调歌头(晁子应三十八丈见过,因□张德广对木犀水饮,次德广韵)》
shǔi diào gē tóu ( cháo zǐ yìng sān shí bā zhàng jiàn guò,yīn □ zhāng dé guǎng dùi mù xī shǔi yǐn,cì dé guǎng yùn )
míng yuè dào huā yǐng,
bǎ jǐu dùi xiāng hóng。
cǐ qíng piāo sǎ,
dàn jué qīng jǐng mǎn lián lóng。
rén bèi hǎo huā xiāng nǎo,
huā yì zhī rén yōu yùn,
jiā chù běn tóng fēng。
hūi shǒu xiè chén gāng,
jǔ mèi bù chán gōng。
qīu yǐ bàn,
yōu jiàn cè,
luàn shān zhōng。
gù rén guò wǒ,
zhōng xī chéng xīng kě qiān zhōng。
lài yǒu qū jiāng cái zǐ,
zuò shàng píng zhāng huā yuè,
bù guǎn lǎo yīng xióng。
xīn shì jiāng hé jì,
zùi yǔ yòu cōng cōng。
韩淲(biāo)(1159—1224)南宋诗人。字仲止,一作子仲,号涧泉,韩元吉之子。祖籍开封,南渡后隶籍信州上饶(今属江西)。从仕后不久即归,有诗名,著有《涧泉集》。淲清廉狷介,与同时知名诗人多有交游,并与赵蕃(章泉)并称“二泉”。著作历代书目未见著录。史弥远当国,罗致之,不为少屈。人品学问,俱有根柢,雅志绝俗,清苦自持,年甫五十即休官不仕。嘉定十七年,以时事惊心,作甲申秋三诗,得疾而卒,年六十六。