"万事佯休去" 诗句出自宋代诗人韩淲《贺新郎(坐上有举昔人《贺新郎》一词,极壮,酒半用其韵)》
hè xīn láng ( zuò shàng yǒu jǔ xī rén 《 hè xīn láng 》 yī cí,jí zhuàng,jǐu bàn yòng qí yùn )
wàn shì yáng xīu qù。
màn qī chí 、 líng shān qǐ wù,
yù xī líu zhǔ。
jí jí qī liáng qiān gǔ yì,
chàng yàng yī guān nán dù。
lèi àn sǎ 、 shén zhōu chén chù。
duō shǎo xiōng zhōng jīng jì lvè,
qì □ □ 、 yù yù chóu jīn gǔ。
kōng zì xiào,
tīng jī wǔ。
tiān guān jǐu hǔ xún sǎ lù。
tàn dū bǎ 、 shēng mín gāo xiě,
shàng jiāo hú lǔ。
wú shǔ jiāng shān yuán zì hǎo,
xíng shì hé néng jǐn yǔ。
dàn mù jǐn 、 dōng nán fēng tǔ。
chì bì lóu chuán yìng sì jìu,
wèn zǐ yú 、 gōng jǐn jīn ān fǒu。
gē shè le,
dùi jūn jǔ。
韩淲(biāo)(1159—1224)南宋诗人。字仲止,一作子仲,号涧泉,韩元吉之子。祖籍开封,南渡后隶籍信州上饶(今属江西)。从仕后不久即归,有诗名,著有《涧泉集》。淲清廉狷介,与同时知名诗人多有交游,并与赵蕃(章泉)并称“二泉”。著作历代书目未见著录。史弥远当国,罗致之,不为少屈。人品学问,俱有根柢,雅志绝俗,清苦自持,年甫五十即休官不仕。嘉定十七年,以时事惊心,作甲申秋三诗,得疾而卒,年六十六。