"偶然一落笔" 诗句出自清代诗人郭麟《两生相逢行赠彭甘亭》
青天荡荡淮阴城,城中城外惟两生。
一生来吴淞,车脚偶转风中蓬。
一生弇山客,作客三年归不得。
吁嗟两生一城隔,一生不入一不出。
一生闭寘新妇车,夜惟抱影日抱书。
偶然一落笔,惊走千蠹鱼。
一生自是悠悠者,肥肉大酒便结社。
有时精悍生眉间,有时蒲伏出跨下。
曈曈晓日城门开,千人万人纷往来。
两生白眼看不见,但闻鸦鹊浩浩声如雷。
何来故人忽传语,咫尺两生奈何许。
一生驰书若传箭,一生笑口如流电。
十年乡里各参商,岂意今朝乃相见。
呜呼世间万事奇绝多若此,男儿那不长贫贱。
相逢不用感慨多,但须痛饮为长歌。
歌成两地发高唱,自出金石相鸣和。
韩侯台下波粼粼,漂母祠前草没人。
英雄儿女尽安在,天涯珍重双浮萍。
明朝一生挂帆去,便将入海寻烟雾。
从来国士说无双,斗大淮阴让君住。
《两生相逢行赠彭甘亭》 拼音标注
liǎng shēng xiāng féng xíng zèng péng gān tíng
qīng tiān dàng dàng huái yīn chéng,
chéng zhōng chéng wài wéi liǎng shēng。
yī shēng lái wú sōng,
chē jiǎo ǒu zhuǎn fēng zhōng péng。
yī shēng yǎn shān kè,
zuò kè sān nián gūi bù dé。
xū jiē liǎng shēng yī chéng gé,
yī shēng bù rù yī bù chū。
yī shēng bì zhì xīn fù chē,
yè wéi bào yǐng rì bào shū。
ǒu rán yī luò bǐ,
liáng zǒu qiān dù yú。
yī shēng zì shì yōu yōu zhě,
féi ròu dà jǐu biàn jié shè。
yǒu shí jīng hàn shēng méi jiān,
yǒu shí pú fú chū kuà xià。
tóng tóng xiǎo rì chéng mén kāi,
qiān rén wàn rén fēn wǎng lái。
liǎng shēng bái yǎn kàn bù jiàn,
dàn wén yā què hào hào shēng rú léi。
hé lái gù rén hū chuán yǔ,
zhǐ chǐ liǎng shēng nài hé xǔ。
yī shēng chí shū ruò chuán jiàn,
yī shēng xiào kǒu rú líu diàn。
shí nián xiāng lǐ gè cān shāng,
qǐ yì jīn zhāo nǎi xiāng jiàn。
wū hū shì jiān wàn shì qí jué duō ruò cǐ,
nán ér nà bù cháng pín jiàn。
xiāng féng bù yòng gǎn kǎi duō,
dàn xū tòng yǐn wèi cháng gē。
gē chéng liǎng dì fā gāo chàng,
zì chū jīn shí xiāng míng hé。
hán hóu tái xià bō lín lín,
piāo mǔ cí qián cǎo méi rén。
yīng xióng ér nv̌ jǐn ān zài,
tiān yá zhēn zhòng shuāng fú píng。
míng zhāo yī shēng guà fān qù,
biàn jiāng rù hǎi xún yān wù。
cóng lái guó shì shuō wú shuāng,
dǒu dà huái yīn ràng jūn zhù。
《两生相逢行赠彭甘亭》 作者简介