"素约念樵子" 诗句出自宋代诗人郭印《蜀州试闱登楼西山巍然可爱因用试举子股肱萧》
shǔ zhōu shì wéi dēng lóu xī shān wēi rán kě ài yīn yòng shì jǔ zǐ gǔ gōng xiāo
jí wéi juàn jī shù,
hé yì gōu shàng yīng。
tū wù yǒu gāo lóu,
cùn mù kān yuǎn níng。
yǔ cán kōng zhèng jì,
shǔ jǐn qīu chū chéng。
xī shān héng yī tiān,
qí fēng chù céng céng。
sù yuē niàn qiáo zǐ,
yān xiá tóng qū gōng。
kǒu fù zài chén tǔ,
bǎi tuō liáng wèi néng。
sōng dài shān gé jué,
fēn mái shàng xūn zhēng。
wéi yǒu mín é xìu,
yǔ zhòu kuā léng céng。
huò chàng bì yún hé,
huò zhān hóng rì shēng。
wēi lán zhāo mù yì,
lā jūn shí yī dēng 。
宋成都双流人,字信可,晚号亦乐居士。郭绛子。徽宗政和进士。累任铜梁、仁寿等县令。高宗绍兴十八年,以任永康军通判时牒试避亲、举人不当降一官。终部刺史。与秦桧有庠序旧,绝不与通,家居十八年。性嗜水竹。工诗,与蒲大受、冯时行、何耕道为诗友。有《云溪集》。