gōng wǎn huáng qīng shòu zèng zhōng xiàn dà fū cháng lǐ zhāi lǎo xiān shēng èr shǒu qí èr
qī fēng kǔ yuè tòu dāo bān,
wàn lǐ cháng zhēng jìng wèi huán。
dàn shǐ líng yān míng bù xǐu,
zhōng hún dào chù shì jiā shān。
(1316—?)元明间吉安吉水人,字彦章。元末隐居不仕。明初,以茂才征,辞疾不就。生平转侧兵戈,流离道路,目击时事阽危之状,故诗多愁苦之词。于战乱残破郡邑事实,言之确凿,尤足补史传之缺。有《静思集》。