"拂窗仍拂耳" 诗句出自明代诗人郭之奇《雪诗六首义取六出 其一 十九夜初闻雪》
《雪诗六首义取六出 其一 十九夜初闻雪》 拼音标注
xuě shī lìu shǒu yì qǔ lìu chū qí yī shí jǐu yè chū wén xuě
xuě sì chūn lái zhì,
hán yī là zài shēng。
pǒ yí yáng qì ruǎn,
zhuǎn lìng kè xīn liáng。
kuáng chūi wú xiǎo yè,
mí yuè zhì yīn chéng。
bó mù fēi xuán wù,
shēn xiāo sàn yù yīng。
xié fēi chuān wǎ rù,
héng sǎ fú chuāng míng。
fú chuāng réng fú ěr,
chuān wǎ gèng chuān qíng。
lěng yùn duō āi xiǎng,
qī yīn jǐn kǔ shēng。
shúi niàn bēi gē zhě,
wēi guāng bàng duǎn qíng。
wú yī gōng zú sùi,
bì yūn bào gū zhēn。
suǒ shì yíng qiāng rè,
qiě tóng shuāng lòu qīng。
《雪诗六首义取六出 其一 十九夜初闻雪》 作者简介
郭之奇(1607年-1662年),字仲常,号菽子,又号正夫、玉溪。广东揭阳县榕城东门(今广东揭阳市榕城区)人。为南明大臣,历任南明文渊阁大学士加太子太保(相当宰相)兼吏部尚书、兵部尚书,率军转战闽粤滇黔抗清,于顺治十八年(1661年)在广西桂林为清将韦永福所俘,翌年殉国。清乾隆四十一年(1776年)追谥忠节。