"侧身可以攀明河" 诗句出自宋代诗人郭祥正《中秋登白纻山呈同游苏寺丞》
平湖万顷浮青玉,嫦娥更揽寒光浴。
天高星稀鱼雁沈,风静云消丝管逐。
试听郭子今宵歌,对月不饮奈愁何。
上尽高山万丈之绝顶,侧身可以攀明河。
明河洗君耳,明月照君面。
暂来空洞无物逍遥乡,安用声名誇海县。
前年从军梅山下,林黑只忧偏弩射。
去岁点夫大河北,黄土吹衣无昼夜。
劳劳功业安在哉,出林之木风先摧。
有言不得见天子,卷舌却出金门来。
流光差池鬓垂雪,幸对南山值佳节。
更在桓公游处游,自纾悲歌更清越。
登高何必须重九,零落黄花污浓酒。
岂如桂子散秋香,采露金人举纤手。
举纤手,饮未休,月轮忽转西山头。
明年此会定南北,沈思使我增离忧。
荆榛满眼世路恶,恩忘水覆终难收。
田文昔日三千客,去住如今均一丘。
噫吁嚱,达亦不足恃,穷亦不足羞。
但愿明月照我酒,古来秉烛供遨游。
因谁为谢北海若,酩酊不辨马与牛。
《中秋登白纻山呈同游苏寺丞》 拼音标注
zhōng qīu dēng bái zhù shān chéng tóng yóu sū sì chéng
píng hú wàn qǐng fú qīng yù,
cháng é gèng lǎn hán guāng yù。
tiān gāo xīng xī yú yàn shěn,
fēng jìng yún xiāo sī guǎn zhú。
shì tīng guō zǐ jīn xiāo gē,
dùi yuè bù yǐn nài chóu hé。
shàng jǐn gāo shān wàn zhàng zhī jué dǐng,
cè shēn kě yǐ pān míng hé。
míng hé xǐ jūn ěr,
míng yuè zhào jūn miàn。
zàn lái kōng dòng wú wù xiāo yáo xiāng,
ān yòng shēng míng kuā hǎi xiàn。
qián nián cóng jūn méi shān xià,
lín hēi zhǐ yōu piān nǔ shè。
qù sùi diǎn fū dà hé běi,
huáng tǔ chūi yī wú zhòu yè。
láo láo gōng yè ān zài zāi,
chū lín zhī mù fēng xiān cūi。
yǒu yán bù dé jiàn tiān zǐ,
juàn shé què chū jīn mén lái。
líu guāng chà chí bìn chúi xuě,
xìng dùi nán shān zhí jiā jié。
gèng zài huán gōng yóu chù yóu,
zì shū bēi gē gèng qīng yuè。
dēng gāo hé bì xū zhòng jǐu,
líng luò huáng huā wū nóng jǐu。
qǐ rú gùi zǐ sàn qīu xiāng,
cǎi lù jīn rén jǔ xiān shǒu。
jǔ xiān shǒu,
yǐn wèi xīu,
yuè lún hū zhuǎn xī shān tóu。
míng nián cǐ hùi dìng nán běi,
shěn sī shǐ wǒ zēng lí yōu。
jīng zhēn mǎn yǎn shì lù è,
ēn wàng shǔi fù zhōng nán shōu。
tián wén xī rì sān qiān kè,
qù zhù rú jīn jūn yī qīu。
yī xū xì,
dá yì bù zú shì,
qióng yì bù zú xīu。
dàn yuàn míng yuè zhào wǒ jǐu,
gǔ lái bǐng zhú gōng áo yóu。
yīn shúi wèi xiè běi hǎi ruò,
míng dǐng bù biàn mǎ yǔ níu。
《中秋登白纻山呈同游苏寺丞》 作者简介
郭祥正(1035~1113)北宋诗人。字功父,一作功甫,自号谢公山人、醉引居士、净空居士、漳南浪士等。当涂(今属安徽)人。皇祐五年进士,历官秘书阁校理、太子中舍、汀州通判、朝请大夫等,虽仕于朝,不营一金,所到之处,多有政声。一生写诗1400余首,著有《青山集》30卷。他的诗风纵横奔放,酷似李白。