"终焉老一经" 诗句出自明代诗人归昌世《和陶杂诗七首 其五》
《和陶杂诗七首 其五》 拼音标注
hé táo zá shī qī shǒu qí wǔ
shù fā wàn lǐ zhì,
zhōng yān lǎo yī jīng。
xī xìu fù zhāo huá,
rú zǐ duō zǎo chéng。
lǎo shǎo bù xiāng jí,
shí shì yì biàn gèng。
yǐn jī jìng fén xiāng,
hé mò shū 《 huáng tíng 》。
cǎo mǎng wú yuǎn tú,
bù mèi chén jī míng。
bīng shí yǎng dōng nán,
chuàng rán shāng wǒ qíng。
《和陶杂诗七首 其五》 作者简介
(1573—1644)明苏州府昆山人,寄居常熟,字文休,号假庵。归有光孙。诸生。承其家学,十岁便能诗歌,与李流芳、王志坚合称三才子。善画墨竹,能草书,尤精篆刻。崇祯间征为待诏,不应。有《假庵诗草》。