"盼鸿书目断云山" 诗句出自元代诗人贯云石《【南吕】一枝花 离闷》
柳垂翡翠条,花落胭脂瓣。
绿窗绒缕淡,粉脸泪珠弹,洒竹成斑。
宝钏松冰腕,蛾眉淡远山。
常言道好事多悭,陡恁的千难万难。
【梁州】卜龟卦铜腥玉笋,盼鸿书目断云山。
别离情绪谁曾惯!
这些时银筝懒按,锦瑟慵弹,玉箫倦品,宝鉴羞观。
病恹恹瘦损容颜,闷昏昏多少愁烦。
花钿坠懒贴香腮,衫袖湿镇淹泪眼,玉簪斜倦整云鬟。
近间,坐间。
用工夫修下封鸳鸯缄,无处倩鱼雁。
有万种凄凉不可堪,何日回还?
【骂玉郎】杨花满院东风散,恰才这微雨过燕莺闲,罗帏寂寞空长叹。
春色昏,情意懒,芳心惮。
【感皇恩】呀!
则我这春意阑珊,莺老花残。
一帘风,三月雨,五更寒。
闪的我鸾孤凤单,枕剩衾寒。
梨花院,采茶歌,凭阑干。
【采茶歌】望长安,盼雕鞍,夕阳花草树遮山。
叠翠堆岚凝望眼,则我这薄情何处走云山?
【尾声】半帘红日愁天晚,一盏孤灯照夜阑,全不似当时旧风范。
绣床又倦攀,梳妆又意懒,瘦怯怯裙腰儿旋旋的趱。
《【南吕】一枝花 离闷》 拼音标注
【 nán lv̌ 】 yī zhī huā lí mèn
lǐu chúi fěi cùi tiáo,
huā luò yān zhī bàn。
lv̀ chuāng róng lv̌ dàn,
fěn liǎn lèi zhū dàn,
sǎ zhú chéng bān。
bǎo chuàn sōng bīng wàn,
é méi dàn yuǎn shān。
cháng yán dào hǎo shì duō qiān,
dǒu rèn de qiān nán wàn nán。
【 liáng zhōu 】 bǔ gūi guà tóng xīng yù sǔn,
pàn hóng shū mù duàn yún shān。
bié lí qíng xù shúi céng guàn !
zhè xiē shí yín zhēng lǎn àn,
jǐn sè yōng dàn,
yù xiāo juàn pǐn,
bǎo jiàn xīu guān。
bìng yàn yàn shòu sǔn róng yán,
mèn hūn hūn duō shǎo chóu fán。
huā diàn zhùi lǎn tiē xiāng sāi,
shān xìu shī zhèn yān lèi yǎn,
yù zān xié juàn zhěng yún huán。
jìn jiān,
zuò jiān。
yòng gōng fū xīu xià fēng yuān yāng jiān,
wú chù qiàn yú yàn。
yǒu wàn zhǒng qī liáng bù kě kān,
hé rì húi huán ?
【 mà yù láng 】 yáng huā mǎn yuàn dōng fēng sàn,
qià cái zhè wēi yǔ guò yàn yīng xián,
luō wéi jì mò kōng cháng tàn。
chūn sè hūn,
qíng yì lǎn,
fāng xīn dàn。
【 gǎn huáng ēn 】 yā !
zé wǒ zhè chūn yì lán shān,
yīng lǎo huā cán。
yī lián fēng,
sān yuè yǔ,
wǔ gèng hán。
shǎn de wǒ luán gū fèng dān,
zhěn shèng qīn hán。
lí huā yuàn,
cǎi chá gē,
píng lán gān。
【 cǎi chá gē 】 wàng cháng ān,
pàn diāo ān,
xī yáng huā cǎo shù zhē shān。
dié cùi dūi lán níng wàng yǎn,
zé wǒ zhè bó qíng hé chù zǒu yún shān ?
【 wěi shēng 】 bàn lián hóng rì chóu tiān wǎn,
yī zhǎn gū dēng zhào yè lán,
quán bù sì dāng shí jìu fēng fàn。
xìu chuáng yòu juàn pān,
shū zhuāng yòu yì lǎn,
shòu qiè qiè qún yāo ér xuán xuán de zǎn。
《【南吕】一枝花 离闷》 作者简介
贯云石(1286~1324) 元代散曲作家。字浮岑,号成斋,疏仙,酸斋。出身高昌回鹘畏吾人贵胄,祖父阿里海涯为元朝开国大将。原名小云石海涯,因父名贯只哥,即以贯为姓。自号酸斋。初因父荫袭为两淮万户府达鲁花赤,让爵于弟,北上从姚燧学。仁宗时拜翰林侍读学士、中奉大夫,知制诰同修国史。不久称疾辞官,隐于杭州一带,改名“易服”,在钱塘卖药为生,自号“芦花道人”。今人任讷将他的散曲与自号“甜斋”。