"鬓丝吹冷" 诗句出自清代诗人顾贞观《双双燕 本意 用史梅溪韵》
《双双燕 本意 用史梅溪韵》 拼音标注
shuāng shuāng yàn běn yì yòng shǐ méi xī yùn
dān yī xiǎo lì,
zhèng qīu yǔ huái huā,
bìn sī chūi lěng。
jìng hán rú shǔi,
cháng yì huà méi rén bìng。
cán yè àn piāo jīn jǐng。
wèn yàn zǐ 、 gūi qī wèi dìng。
shāng xīn shè rì cí cháo,
bù shì gé nián shuāng yǐng。
xiāng jìng。
qín ní yóu rùn。
zhǐ yī lv̌ hóng sī,
wù tā jiāo jùn。
jī duō ēn yuàn,
xù chè xìng liáng yān míng。
chuán yǔ bié lái ān wěn。
dài èr shí sì fān fēng xìn。
nà shí zhòng shì qīng kuáng,
kěn fàng diāo lán dú píng。
《双双燕 本意 用史梅溪韵》 作者简介
顾贞观(1637-1714)清代文学家。原名华文,字远平、华峰,亦作华封,号梁汾,江苏无锡人。明末东林党人顾宪成四世孙。康熙五年举人,擢秘书院典籍。曾馆纳兰相国家,与相国子纳兰性德交契,康熙二十三年致仕,读书终老。贞观工诗文,词名尤著,著有《弹指词》、《积书岩集》等。顾贞观与陈维嵩、朱彝尊并称明末清初“词家三绝”,同时又与纳兰性德、曹贞吉共享“京华三绝”之誉。