"芳洁足称静坐者" 诗句出自明代诗人顾允成《旧得有读书乐时一讽咏欣然会心因广之为静坐乐会友乐各四章 其四》
jìu dé yǒu dú shū lè shí yī fēng yǒng xīn rán hùi xīn yīn guǎng zhī wèi jìng zuò lè hùi yǒu lè gè sì zhāng qí sì
mù luò shǔi jǐn qiān yá kū,
yǐn jī tà yān wǒ sāng wú。
wàn qiào nù hào rèn tiān lài,
lìu cáng gāi cún tóng qú lú。
méi huā yìng dài xuě huā bái,
fāng jié zú chēng jìng zuò zhě。
jìng zuò zhī lè hé chù xún,
léi zài dì zhōng jiàn tiān xīn。
(1554—1607)明常州府无锡人,字季时,号泾凡。顾宪成弟。性耿介,厉名节。万历十四年赴殿试,对策中语侵郑妃,置末第。房寰疏诋海瑞,允成不胜愤,偕同年生抗疏劾之,忤旨坐废。久之,以荐诏许以教授用,历官礼部主事。时三王并封,偕同官合疏谏,不报。后以疏劾阁臣张位,谪光州判官,乞假归,与宪成讲学东林,不复出。有《小辨斋偶存》。