"翛翛风叶鸣" 诗句出自元代诗人顾瑛《金华王子、充夜饮芝云台上以丹桂五枝芳分韵》
jīn huá wáng zǐ 、 chōng yè yǐn zhī yún tái shàng yǐ dān gùi wǔ zhī fāng fēn yùn
nán zhōu mèng qīu yuè,
wéi rì èr shí wǔ。
húi fēng chūi céng xiāo,
fēi yún guò shū yǔ。
kè cóng jīn huá lái,
kuǎn qū zhì zūn zǔ。
kuàng yǒu kuāng lú xiān,
mào gǔ xīn yì gǔ。
jīn qī shì xiāo sàn,
xiào ào wàng bīn zhǔ。
āi xián fā qín shēng,
cháng méi shàn hú wǔ。
qīu hūi néng yú rén,
yè sè mǎn tíng hù。
xiāo xiāo fēng yè míng,
xuàn xuàn lù huā tǔ。
juàn bǐ bēi zhōng yuè,
bù zhào fén shàng tǔ。
miǎn huái qí lóng mén,
biǎn zhōu xià nán pǔ 。
(1310—1369)元昆山人,一名德辉,又名阿瑛,字仲瑛,号金粟道人。年三十始折节读书。筑园池名玉山佳处,日夜与客置酒赋诗,四方学士咸至其家。园池亭榭之盛,图史之富,冠绝一时。尝举茂才,授会稽教谕,辟行省属官,皆不就。张士诚据吴,欲强以官,乃去隐嘉兴之合溪。母丧归,士诚再辟之,遂断发庐墓。洪武初,徙濠梁卒。有《玉山璞稿》。