“郊死凶门将”这段文字出自哪里?

上一句:狱囚圻父臣

“郊死凶门将”出自清代诗人顾炎武的诗句: 《京师作》

下一句:悲号煤山缢

《京师作》 拼音标注

jīng shī zuò
wū hū gǔ yàn jīng,
jīn yuán dì kāi chuàng。
chū xīng jìng nán shī,
sùi zhù shí xún zhàng。
zhì yǎn hàn táng hóng,
dé lì shāng zhōu wáng。
wēi é dà míng mén,
rú hūi zhì nán xiàng。
qí yáng zhào yuán qīu,
liè shèng níng líng kuàng。
qí nèi kuò gān qīng,
zhì zūn yǎn líu kuàng。
liáo yǐ huáng chéng yuán,
jìng shēn nǐ tiān shàng。
qí páng liè liǎng jiē,
shěng sì yù xiāng wàng。
jīng yíng běn rùi cái,
zhuó xuē mìng bān jiàng。
dǐng cóng jiá rù bǔ,
zhái shì chéng zhōu xiāng。
qióng rán dùi liǎng jīng,
zì gǔ wú yǔ kàng。
fēng gōng xùn xiǎn chǎng,
wèi yāng shī hóng zhuàng。
xī lái tài xíng tiáo,
lián tiān zhǔ yá zhàng。
dōng jǐn wū lv́ zhī,
jiè hǎi kàn huǎng yàng。
jū zhōng shǒu zài zhī,
lín qīu guó wèi fáng。
rén wù bìng hào ráng,
fēng líu yú kǎi kāng。
bǎi huò jí guǎng kúi,
jǐu jīn gūi fǔ cáng。
tōng zhōu chuán wàn sāo,
biàn mén chē qiān liǎng。
mián yán sì sì lìu,
sān líng āi bǎn dàng。
zǐ sāi yín bēi jiā,
huáng tú bù zhān zhàng。
yù qíu qí fù chén,
jiāo sǐ xiōng mén jiāng。
bēi hào méi shān yì,
qì xiě sī líng zàng。
zhōng huá jìng bēng lún,
fán yì jǐu xū kuàng。
zōng zǐ jì qún chén,
yuān cén yǔ qián zhǎng。
dīng nián bào guó chǐ,
wèi huò jū yī zhàng。
chúi lǎo rù dū mén,
yǒu yuàn wú yáo cháng。
zú chuān pín shì lv̌,
shǒu dài kuáng shēng àng。
chóu tóng jī zǐ guò,
cùi bǐ xiāng lèi fàng。
zòng héng shù yí shì,
tài xī guān jīn xiàng。
nóng

《京师作》 作者简介

顾炎武

  顾炎武(1613.7.15-1682.2.15),汉族,明朝南直隶苏州府昆山(今江苏省昆山市)千灯镇人,本名绛,乳名藩汉,别名继坤、圭年,字忠清、宁人,亦自署蒋山佣;南都败后,因为仰慕文天祥学生王炎午的为人,改名炎武。因故居旁有亭林湖,学者尊为亭林先生。明末清初的杰出的思想家、经学家、史地学家和音韵学家,与黄宗羲、王夫之并称为明末清初“三大儒”。其主要作品有《日知录》、《天下郡国利病书》、《肇域志》、《音学五书》、《韵补正》、《古音表》、《诗本音》、《唐韵正》、《音论》、《金石文字记》、《亭林诗文集》等。

Processed in 0.096377 Second , 221 querys.