"腐儒衰老岂所望" 诗句出自清代诗人顾炎武《得伯常中尉书却寄并示朱烈王太和二门人》
《得伯常中尉书却寄并示朱烈王太和二门人》 拼音标注
dé bó cháng zhōng wèi shū què jì bìng shì zhū liè wáng tài hé èr mén rén
dài yún dōng fú rì xī ǎn,
xià yǒu jī rén shì qiān qiàn。
hū lái qīng niǎo xián chǐ shū,
yuè rù xuān líng dēng tǔ yàn。
bié zǐ sān nián duàn yīn wèn,
bì qíu bái fā kōng rǎn rǎn。
yǐn lǐng cháng xī hán gǔ guān,
tíng cān shàng yì zhōng nán guǎng。
bīn xíng bǎ jǐu sòng yú qù,
zhòng lái hé rì dāng fēn shǎn。
fǔ rú shuāi lǎo qǐ suǒ wàng,
gǎn cǐ shēn qíng kè wǎn yǎn。
dàn dēng bǎi shè bù zì liàng,
kě néng zài shàng sān fēng xiǎn。
jūn jiā xián shēng yǔ lìng sì,
wǔ yú gūi yǒng tóng céng diǎn。
shàng lùn qiān qīu pǐn bìng kān,
yǐ wú yī rì nián yóu tiǎn。
qī jūn qiě fù wèi lí chóu,
wù xiàng líu guāng bēi rěn rǎn。
《得伯常中尉书却寄并示朱烈王太和二门人》 作者简介
顾炎武(1613.7.15-1682.2.15),汉族,明朝南直隶苏州府昆山(今江苏省昆山市)千灯镇人,本名绛,乳名藩汉,别名继坤、圭年,字忠清、宁人,亦自署蒋山佣;南都败后,因为仰慕文天祥学生王炎午的为人,改名炎武。因故居旁有亭林湖,学者尊为亭林先生。明末清初的杰出的思想家、经学家、史地学家和音韵学家,与黄宗羲、王夫之并称为明末清初“三大儒”。其主要作品有《日知录》、《天下郡国利病书》、《肇域志》、《音学五书》、《韵补正》、《古音表》、《诗本音》、《唐韵正》、《音论》、《金石文字记》、《亭林诗文集》等。