"谁许王孙哀告" 诗句出自清代诗人顾太清《金缕曲 上定郡王筠邻主人》
《金缕曲 上定郡王筠邻主人》 拼音标注
jīn lv̌ qū shàng dìng jùn wáng yún lín zhǔ rén
rén shì chéng nán liào。
tàn yīng xióng 、 wèi wán sù zhì,
tiān hé cǎo cǎo。
mǔ zǐ gū shuāng wú rén wèn,
shúi xǔ wáng sūn āi gào。
kōng sāo shǒu 、 nán shū huái bào。
kě yě jǐu quán néng niàn wǒ,
yǎn tí hén 、 dú xiàng fēng qián dào。
xiě bù jǐn,
zhāo hún gǎo。
shěn yōu sǔn xìng chéng diān dǎo。
gǎn qīng tiān 、 yī shēng pī lì,
yīn mái dū sǎo。
zhěng jìu shēng mín shāo yuán shǒu,
fàn chū cí háng xiān zhuō。
gèng wú jǐn 、 shén guāng pǔ zhào。
sūi yǒu fù pén zhōng jiě shì,
cǐ shēng ēn 、 nǐ xiàng lái shēng bào。
liáo xiàn shàng,
chén qíng biǎo。
《金缕曲 上定郡王筠邻主人》 作者简介
顾太清(1799-1876),名春,字梅仙。原姓西林觉罗氏,满洲镶蓝旗人。嫁为贝勒奕绘的侧福晋。她为现代文学界公认为“清代第一女词人”。晚年以道号“云槎外史”之名著作小说《红楼梦影》,成为中国小说史上第一位女性小说家。其文采见识,非同凡响,因而八旗论词,有“男中成容若(纳兰性德),女中太清春(顾太清)”之语[1] 。
顾太清不仅才华绝世,而且生得清秀,身量适中,温婉贤淑。令奕绘钟情十分。虽为侧福晋一生却诞育了四子三女,其中几位儿子都有很大作为。