wáng qīng xiàn yì sòng tóng nián qù qīu hùi yú cāng jǐu yī wèng zhōng tú chē fù shū zhì ér wèng kōng jīn lái qīng xiàn fù yǐ yī wèng jiàn xiǎng kǒu zhān yī jué xiè zhī
kāi jiān bò jǐu yú kōng wèng,
rú dùi chūn jiāng xiǎng pō pēi。
wū yǒu xiān shēng hé chù qù,
qīng zhōu cóng shì xǐ zhòng lái。
(1665—1722)清江苏长洲人,字侠君。康熙时曾预修《佩文韵府》等书。五十一年中进士,授知县,以疾归。所居秀野园,水木亭台之胜甲于吴中。喜藏书,尤耽吟咏。性豪于饮,有酒帝之称。有《秀野集》、《闾丘集》等。