“岂独传维扬”这段文字出自哪里?

上一句:声名彻四海

“岂独传维扬”出自明代诗人顾璘的诗句: 《赠张济民》

下一句:访余空山曲

zèng zhāng jì mín
cháng sāng yǐn shàng chí,
néng jiàn yuán yī fāng。
huá tuó dé shén shòu,
wèi rén dí gān cháng。
qǐ bù jué chén gǔi,
zhōng rán chēng jué kuáng。
zhāng shēng zhòng jǐng hòu,
qǐ zì qín yuè xiāng。
shǎo nián dú sù wèn,
yān guàn líng shū zhāng。
zhí mài bǐng nèi zhào,
xiān jī jué cún wáng。
shēng míng chè sì hǎi,
qǐ dú chuán wéi yáng。
fǎng yú kōng shān qū,
xiāng líu dàn hú shāng。
xíng hái wěi dà huà,
hé xīn kòu zāi xiáng。
wéi yǒu hǎo shān pǐ,
suǒ yuàn zú lì qiáng。
náng zhōng yǒu líng yào,
qǐng shòu yī bǐ cháng。

顾璘

顾璘(1476~1545)明代官员、文学家。字华玉,号东桥居士,长洲(今江苏省吴县)人,寓居上元(今江苏省南京市),有知人鉴。弘治间进士,授广平知县,累官至南京刑部尚书。少有才名,以诗著称于时,与其同里陈沂、王韦号称“金陵三俊”,后宝应朱应登起,时称“四大家”。著有《浮湘集》、《山中集》、《息园诗文稿》等。其曾评注杨士弘《唐音》。

Processed in 0.111306 Second , 221 querys.