"江梅他自落" 诗句出自明代诗人顾璘《临江仙 雨中柬谭子羽》
《临江仙 雨中柬谭子羽》 拼音标注
lín jiāng xiān yǔ zhōng jiǎn tán zǐ yǔ
bào bìng dēng lóu wú yì xù,
mǎn chéng hán yǔ méng méng。
yī zūn hé rì yǔ jūn tóng。
juǎn lián fāng cǎo bì,
hū jǐu xī yáng hóng。
kān hèn shǎng xīn duō bù ǒu,
yī rán wǎng què dōng fēng。
biǎn zhōu gūi xīng mò cōng cōng。
jiāng méi tā zì luò,
bié yǒu hǎi táng cóng。
《临江仙 雨中柬谭子羽》 作者简介
顾璘(1476~1545)明代官员、文学家。字华玉,号东桥居士,长洲(今江苏省吴县)人,寓居上元(今江苏省南京市),有知人鉴。弘治间进士,授广平知县,累官至南京刑部尚书。少有才名,以诗著称于时,与其同里陈沂、王韦号称“金陵三俊”,后宝应朱应登起,时称“四大家”。著有《浮湘集》、《山中集》、《息园诗文稿》等。其曾评注杨士弘《唐音》。