“然不伐贼”这段文字出自哪里?

上一句:才弱敌强也

“然不伐贼”出自两汉诗人诸葛亮的诗句: 《后出师表》

下一句:王业亦亡

"然不伐贼" 诗句出自两汉诗人诸葛亮《后出师表》

先帝深虑汉、贼不两立王业不偏安故托臣以讨贼也
以先帝之明量臣之才固知臣伐贼才弱敌强也
然不伐贼王业亦亡
惟坐而待亡孰与伐之?
是故托臣而弗疑也

臣受命之日寝不安席食不甘味
思惟北征
宜先入南
故五月渡泸深入不毛并日而食;臣非不自惜也顾王业不可得偏安于蜀都故冒危难以奉先帝之遗意也而议者谓为非计
今贼适疲于西又务于东兵法乘劳此进趋之时也
谨陈其事如左: 高帝明并日月,谋臣渊深然涉险被创危然后安
今陛下未及高帝谋臣不如良、平而欲以长策取胜坐定天下此臣之未解一也
刘繇、王朗各据州郡论安言计动引圣人群疑满腹众难塞胸今岁不战明年不征使孙策坐大遂并江东此臣之未解二也
曹操智计殊绝于人其用兵也仿佛孙、吴然困于南阳险于乌巢危于祁连逼于黎阳几败北山殆死潼关然后伪定一时耳
况臣才弱而欲以不危而定之此臣之未解三也
曹操五攻昌霸不下四越巢湖不成任用李服而李服图之委任夏侯而夏侯败亡先帝每称操为能犹有此失况臣驽下何能必胜?
此臣之未解四也

自臣到汉中中间期年耳然丧赵云、阳群、马玉、阎芝、丁立、白寿、刘郃、邓铜等及曲长、屯将七十余人突将、无前、賨叟、青羌、散骑、武骑一千余人
此皆数十年之内所纠合四方之精锐非一州之所有;若复数年则损三分之二也当何以图敌?
此臣之未解五也

今民穷兵疲而事不可息;事不可息则住与行劳费正等
而不及今图之欲以一州之地与贼持久此臣之未解六也
夫难平者事也
昔先帝败军于楚当此时曹操拊手谓天下已定
然后先帝东连吴越西取巴蜀举兵北征夏侯授首此操之失计而汉事将成也
然后吴更违盟关羽毁败秭归蹉跌曹丕称帝
凡事如是难可逆见
臣鞠躬尽瘁死而后已
至于成败利钝非臣之明所能逆睹也

hòu chū shī biǎo
xiān dì shēn lv̀ hàn 、 zéi bù liǎng lì,
wáng yè bù piān ān,
gù tuō chén yǐ tǎo zéi yě。
yǐ xiān dì zhī míng,
liàng chén zhī cái,
gù zhī chén fá zéi,
cái ruò dí qiáng yě。
rán bù fá zéi,
wáng yè yì wáng。
wéi zuò ér dài wáng,
shú yǔ fá zhī ?
shì gù tuō chén ér fú yí yě。
chén shòu mìng zhī rì,
qǐn bù ān xí,
shí bù gān wèi。
sī wéi běi zhēng。
yí xiān rù nán。
gù wǔ yuè dù lú,
shēn rù bù máo,
bìng rì ér shí ; chén fēi bù zì xī yě,
gù wáng yè bù kě dé piān ān yú shǔ dū,
gù mào wēi nán,
yǐ fèng xiān dì zhī yí yì yě,
ér yì zhě wèi wèi fēi jì。
jīn zéi shì pí yú xī,
yòu wù yú dōng,
bīng fǎ chéng láo,
cǐ jìn qū zhī shí yě。
jǐn chén qí shì rú zuǒ : gāo dì míng bìng rì yuè,
móu chén yuān shēn,
rán shè xiǎn bèi chuàng,
wēi rán hòu ān。
jīn bì xià wèi jí gāo dì,
móu chén bù rú liáng 、 píng,
ér yù yǐ cháng cè qǔ shèng,
zuò dìng tiān xià,
cǐ chén zhī wèi jiě yī yě。
líu yáo 、 wáng lǎng gè jù zhōu jùn,
lùn ān yán jì,
dòng yǐn shèng rén,
qún yí mǎn fù,
zhòng nán sāi xiōng,
jīn sùi bù zhàn,
míng nián bù zhēng,
shǐ sūn cè zuò dà,
sùi bìng jiāng dōng,
cǐ chén zhī wèi jiě èr yě。
cáo cāo zhì jì,
shū jué yú rén,
qí yòng bīng yě,
fǎng fó sūn 、 wú,
rán kùn yú nán yáng,
xiǎn yú wū cháo,
wēi yú qí lián,
bī yú lí yáng,
jī bài běi shān,
dài sǐ tóng guān,
rán hòu wěi dìng yī shí ěr。
kuàng chén cái ruò,
ér yù yǐ bù wēi ér dìng zhī,
cǐ chén zhī wèi jiě sān yě。
cáo cāo wǔ gōng chāng bà bù xià,
sì yuè cháo hú bù chéng,
rèn yòng lǐ fú ér lǐ fú tú zhī,
wěi rèn xià hóu ér xià hóu bài wáng,
xiān dì měi chēng cāo wèi néng,
yóu yǒu cǐ shī,
kuàng chén nú xià,
hé néng bì shèng ?
cǐ chén zhī wèi jiě sì yě。
zì chén dào hàn zhōng,
zhōng jiān qī nián ěr,
rán sāng zhào yún 、 yáng qún 、 mǎ yù 、 yán zhī 、 dīng lì 、 bái shòu 、 líu hé 、 dèng tóng děng jí qū cháng 、 tún jiāng qī shí yú rén,
tū jiāng 、 wú qián 、 cóng sǒu 、 qīng qiāng 、 sàn qí 、 wǔ qí yī qiān yú rén。
cǐ jiē shù shí nián zhī nèi suǒ jīu hé sì fāng zhī jīng rùi,
fēi yī zhōu zhī suǒ yǒu ; ruò fù shù nián,
zé sǔn sān fēn zhī èr yě,
dāng hé yǐ tú dí ?
cǐ chén zhī wèi jiě wǔ yě。
jīn mín qióng bīng pí,
ér shì bù kě xī ; shì bù kě xī,
zé zhù yǔ xíng láo fèi zhèng děng。
ér bù jí jīn tú zhī,
yù yǐ yī zhōu zhī dì,
yǔ zéi chí jǐu,
cǐ chén zhī wèi jiě lìu yě。
fū nán píng zhě,
shì yě。
xī xiān dì bài jūn yú chǔ,
dāng cǐ shí,
cáo cāo fǔ shǒu,
wèi tiān xià yǐ dìng。
rán hòu xiān dì dōng lián wú yuè,
xī qǔ bā shǔ,
jǔ bīng běi zhēng,
xià hóu shòu shǒu,
cǐ cāo zhī shī jì,
ér hàn shì jiāng chéng yě。
rán hòu wú gèng wéi méng,
guān yǔ hǔi bài,
zǐ gūi cuō diē,
cáo pī chēng dì。
fán shì rú shì,
nán kě nì jiàn。
chén jū gōng jǐn cùi,
sǐ ér hòu yǐ。
zhì yú chéng bài lì dùn,
fēi chén zhī míng suǒ néng nì dǔ yě。

诸葛亮

诸葛亮(181-234),字孔明、号卧龙(也作伏龙),汉族,徐州琅琊阳都(今山东临沂市沂南县)人,三国时期蜀汉丞相、杰出的政治家、军事家、散文家、书法家。在世时被封为武乡侯,死后追谥忠武侯,东晋政权特追封他为武兴王。诸葛亮为匡扶蜀汉政权,呕心沥血,鞠躬尽瘁,死而后已。其散文代表作有《出师表》、《诫子书》等。曾发明木牛流马、孔明灯等,并改造连弩,叫做诸葛连弩,可一弩十矢俱发。于234年在五丈原(今宝鸡岐山境内)逝世。诸葛亮在后世受到极大尊崇,成为后世忠臣楷模,智慧化身。成都、宝鸡、汉中、南阳等地有武侯祠,杜甫作《蜀相》赞诸葛亮。

Processed in 0.120434 Second , 203 querys.