“欲报之于陛下也”这段文字出自哪里?

上一句:盖追先帝之殊遇

“欲报之于陛下也”出自两汉诗人诸葛亮的诗句: 《出师表 / 前出师表》

下一句:诚宜开张圣听

"欲报之于陛下也" 诗句出自两汉诗人诸葛亮《出师表 / 前出师表》

先帝创业未半而中道崩殂今天下三分益州疲弊此诚危急存亡之秋也
然侍卫之臣不懈于内忠志之士忘身于外者盖追先帝之殊遇欲报之于陛下也
诚宜开张圣听以光先帝遗德恢弘志士之气不宜妄自菲薄引喻失义以塞忠谏之路也
宫中府中俱为一体;陟罚臧否不宜异同
若有作奸犯科及为忠善者宜付有司论其刑赏以昭陛下平明之理;不宜偏私使内外异法也
侍中、侍郎郭攸之、费祎、董允等此皆良实志虑忠纯是以先帝简拔以遗陛下:愚以为宫中之事事无大小悉以咨之然后施行必能裨补阙漏有所广益
将军向宠性行淑均晓畅军事试用于昔日先帝称之曰“能”是以众议举宠为督:愚以为营中之事悉以咨之必能使行阵和睦优劣得所
亲贤臣远小人此先汉所以兴隆也;亲小人远贤臣此后汉所以倾颓也
先帝在时每与臣论此事未尝不叹息痛恨于桓、灵也
侍中、尚书、长史、参军此悉贞良死节之臣愿陛下亲之信之则汉室之隆可计日而待也
臣本布衣躬耕于南阳苟全性命于乱世不求闻达于诸侯
先帝不以臣卑鄙猥自枉屈三顾臣于草庐之中咨臣以当世之事由是感激遂许先帝以驱驰
后值倾覆受任于败军之际奉命于危难之间尔来二十有一年矣
先帝知臣谨慎故临崩寄臣以大事也
受命以来夙夜忧叹恐托付不效以伤先帝之明;故五月渡泸深入不毛
今南方已定兵甲已足当奖率三军北定中原庶竭驽钝攘除奸凶兴复汉室还于旧都
此臣所以报先帝而忠陛下之职分也
至于斟酌损益进尽忠言则攸之、祎、允之任也
愿陛下托臣以讨贼兴复之效不效则治臣之罪以告先帝之灵
若无兴德之言则责攸之、祎、允等之慢以彰其咎;陛下亦宜自谋以咨诹善道察纳雅言深追先帝遗诏
臣不胜受恩感激
今当远离临表涕零不知所言

chū shī biǎo / qián chū shī biǎo
xiān dì chuàng yè wèi bàn ér zhōng dào bēng cú,
jīn tiān xià sān fēn,
yì zhōu pí bì,
cǐ chéng wēi jí cún wáng zhī qīu yě。
rán shì wèi zhī chén bù xiè yú nèi,
zhōng zhì zhī shì wàng shēn yú wài zhě,
gài zhūi xiān dì zhī shū yù,
yù bào zhī yú bì xià yě。
chéng yí kāi zhāng shèng tīng,
yǐ guāng xiān dì yí dé,
hūi hóng zhì shì zhī qì,
bù yí wàng zì fēi bó,
yǐn yù shī yì,
yǐ sāi zhōng jiàn zhī lù yě。
gōng zhōng fǔ zhōng,
jù wèi yī tǐ ; zhì fá zāng fǒu,
bù yí yì tóng。
ruò yǒu zuò jiān fàn kē jí wèi zhōng shàn zhě,
yí fù yǒu sī lùn qí xíng shǎng,
yǐ zhāo bì xià píng míng zhī lǐ ; bù yí piān sī,
shǐ nèi wài yì fǎ yě。
shì zhōng 、 shì láng guō yōu zhī 、 fèi yī 、 dǒng yǔn děng,
cǐ jiē liáng shí,
zhì lv̀ zhōng chún,
shì yǐ xiān dì jiǎn bá yǐ yí bì xià : yú yǐ wèi gōng zhōng zhī shì,
shì wú dà xiǎo,
xī yǐ zī zhī,
rán hòu shī xíng,
bì néng bì bǔ què lòu,
yǒu suǒ guǎng yì。
jiāng jūn xiàng chǒng,
xìng xíng shú jūn,
xiǎo chàng jūn shì,
shì yòng yú xī rì,
xiān dì chēng zhī yuē “ néng ”,
shì yǐ zhòng yì jǔ chǒng wèi dū : yú yǐ wèi yíng zhōng zhī shì,
xī yǐ zī zhī,
bì néng shǐ xíng zhèn hé mù,
yōu liè dé suǒ。
qīn xián chén,
yuǎn xiǎo rén,
cǐ xiān hàn suǒ yǐ xīng lóng yě ; qīn xiǎo rén,
yuǎn xián chén,
cǐ hòu hàn suǒ yǐ qīng túi yě。
xiān dì zài shí,
měi yǔ chén lùn cǐ shì,
wèi cháng bù tàn xī tòng hèn yú huán 、 líng yě。
shì zhōng 、 shàng shū 、 cháng shǐ 、 cān jūn,
cǐ xī zhēn liáng sǐ jié zhī chén,
yuàn bì xià qīn zhī xìn zhī,
zé hàn shì zhī lóng,
kě jì rì ér dài yě。
chén běn bù yī,
gōng gēng yú nán yáng,
gǒu quán xìng mìng yú luàn shì,
bù qíu wén dá yú zhū hóu。
xiān dì bù yǐ chén bēi bǐ,
wěi zì wǎng qū,
sān gù chén yú cǎo lú zhī zhōng,
zī chén yǐ dāng shì zhī shì,
yóu shì gǎn jī,
sùi xǔ xiān dì yǐ qū chí。
hòu zhí qīng fù,
shòu rèn yú bài jūn zhī jì,
fèng mìng yú wēi nán zhī jiān,
ěr lái èr shí yǒu yī nián yǐ。
xiān dì zhī chén jǐn shèn,
gù lín bēng jì chén yǐ dà shì yě。
shòu mìng yǐ lái,
sù yè yōu tàn,
kǒng tuō fù bù xiào,
yǐ shāng xiān dì zhī míng ; gù wǔ yuè dù lú,
shēn rù bù máo。
jīn nán fāng yǐ dìng,
bīng jiǎ yǐ zú,
dāng jiǎng lv̀ sān jūn,
běi dìng zhōng yuán,
shù jié nú dùn,
ràng chú jiān xiōng,
xīng fù hàn shì,
huán yú jìu dū。
cǐ chén suǒ yǐ bào xiān dì ér zhōng bì xià zhī zhí fēn yě。
zhì yú zhēn zhuó sǔn yì,
jìn jǐn zhōng yán,
zé yōu zhī 、 yī 、 yǔn zhī rèn yě。
yuàn bì xià tuō chén yǐ tǎo zéi xīng fù zhī xiào,
bù xiào,
zé zhì chén zhī zùi,
yǐ gào xiān dì zhī líng。
ruò wú xīng dé zhī yán,
zé zé yōu zhī 、 yī 、 yǔn děng zhī màn,
yǐ zhāng qí jìu ; bì xià yì yí zì móu,
yǐ zī zōu shàn dào,
chá nà yǎ yán,
shēn zhūi xiān dì yí zhào。
chén bù shèng shòu ēn gǎn jī。
jīn dāng yuǎn lí,
lín biǎo tì líng,
bù zhī suǒ yán。

诸葛亮

诸葛亮(181-234),字孔明、号卧龙(也作伏龙),汉族,徐州琅琊阳都(今山东临沂市沂南县)人,三国时期蜀汉丞相、杰出的政治家、军事家、散文家、书法家。在世时被封为武乡侯,死后追谥忠武侯,东晋政权特追封他为武兴王。诸葛亮为匡扶蜀汉政权,呕心沥血,鞠躬尽瘁,死而后已。其散文代表作有《出师表》、《诫子书》等。曾发明木牛流马、孔明灯等,并改造连弩,叫做诸葛连弩,可一弩十矢俱发。于234年在五丈原(今宝鸡岐山境内)逝世。诸葛亮在后世受到极大尊崇,成为后世忠臣楷模,智慧化身。成都、宝鸡、汉中、南阳等地有武侯祠,杜甫作《蜀相》赞诸葛亮。

Processed in 0.301857 Second , 251 querys.