yuē tè jìn hé dōng xiāng gōng yuán shū hé nán xiāng gōng yóu jīng shān guān méi yòng qián yùn zhòng fù wǔ jué qí wǔ
chūn láo xiāng zhǐ yuē tóng cháng,
yù xuě huā duō dú cǐ jiāng。
gǎn qǐng dùi huā tóng làn zùi,
nǐ jiāng jǐu zhài diǎn yī cháng。
葛胜仲 (1072~1144) 宋代词人,字鲁卿,丹阳(今属江苏)人。绍圣四年(1097)进士。元符三年(1100),中宏词科。累迁国子司业,官至文华阁待制。卒谥文康。宣和间曾抵制征索花鸟玩物的弊政,气节甚伟,著名于时。与叶梦得友密,词风亦相近。有《丹阳词》。