"野饮政自乐" 诗句出自宋代诗人葛胜仲《蒙莫伯镕饷酒携即菁村元举山庄赏菊坐客皆称叹以诗二首谢 其一》
méng mò bó róng xiǎng jǐu xié jí jīng cūn yuán jǔ shān zhuāng shǎng jú zuò kè jiē chēng tàn yǐ shī èr shǒu xiè qí yī
yě yǐn zhèng zì lè,
hé yōng jū shù jiāo。
qióng jū què chún zhǐ,
bī cǐ sùi yù diāo。
lěng xiān xū zhào zuò,
kāi cháng liáng yùn gāo。
qīu kōng yìng huáng jú,
qì chéng sǎo wēi xiāo。
xié zhī shòu jiā kè,
qǐ hùi shí lǐ láo。
gōng niàng zhě shúi zǐ,
pǒ yí rén xìng jiāo。
sān bēi fǎn chún pò,
yī zhǎn pò yù táo。
jǐu cái jiān pǔ zhì,
wǒ zùi yín jīn zhāo。
葛胜仲 (1072~1144) 宋代词人,字鲁卿,丹阳(今属江苏)人。绍圣四年(1097)进士。元符三年(1100),中宏词科。累迁国子司业,官至文华阁待制。卒谥文康。宣和间曾抵制征索花鸟玩物的弊政,气节甚伟,著名于时。与叶梦得友密,词风亦相近。有《丹阳词》。