jiǎn zì mù lán huā ( xuē zhào míng tóng èr shì jī zhì gé shān guān méi,xuē gōng hùi zuò )
gé shān xiān yǐn。
shàng yǒu yú gāo líu jìu dǐng。
shí lǐ méi huā。
jiā dào zhēng kàn gǔn xìu huá。
rén jiān miào lì。
bìng shì huáng fēi kāi guó gùi。
pì rǎng gū fāng。
xīu sè zūn qián bù gǎn xiāng。
葛胜仲 (1072~1144) 宋代词人,字鲁卿,丹阳(今属江苏)人。绍圣四年(1097)进士。元符三年(1100),中宏词科。累迁国子司业,官至文华阁待制。卒谥文康。宣和间曾抵制征索花鸟玩物的弊政,气节甚伟,著名于时。与叶梦得友密,词风亦相近。有《丹阳词》。