wǎn xī shā ( shǎo yùn nèi hàn tóng nián chǒng sù,qiǎn jì yǐn lián chūi shēng,yīn chéng yī què )
dōng dào yīn qín yù jiǎ fēi。
huá dēng qīng guó yǒng zhū jī。
yù nú xián shòu yù huán féi。
piǎo miǎo xìng wén gōu líng qū,
cān chà yóu gé xià hóu yī。
fàng kāi yún yuè chū qīng hūi。
葛胜仲 (1072~1144) 宋代词人,字鲁卿,丹阳(今属江苏)人。绍圣四年(1097)进士。元符三年(1100),中宏词科。累迁国子司业,官至文华阁待制。卒谥文康。宣和间曾抵制征索花鸟玩物的弊政,气节甚伟,著名于时。与叶梦得友密,词风亦相近。有《丹阳词》。