"希太素之玄风兮" 诗句出自宋代诗人安道《九骚引 其二 怀湘江》
览洞庭之流波兮,帝子游乎潇湘。
神仿佛而忽睹兮,云滃滃而飞扬。
石磕磕而振厓兮,灏长澜之洋洋。
登巉岩之峻丘兮,攀朻枝而鸟翔。
劲风为之振木兮,柔条悲呜而似簧。
秋兰时其未吐兮,芙蓉葱笼而含香。
缅二妃之清尘兮,芳草藞焉有辉光。
佐重华之隆盛兮,风教垂于椒房。
伊任姒之母周兮,性沉水靓而淑良。
佳媛千古鲜俪兮,郁金并尔喷香。
文姬苏蕙焉可比兮,毛嫱西子亦匪其行。
慕窈窕之懿范兮,指内则以为方。
握芳椒以流盼兮,折桂枝而树旌。
步前躅之愔悘兮,注烈思之荌荌。
夫何废寝而忘餐兮,搜典籍而罗瑶琼。
张丹檠而读史兮,惟砥德之是荣。
翻规箴于往牒兮,心战兢而惺惺。
发鬇鬡而慵整兮,志款款而弗更。
希太素之玄风兮,敢抚奁而渝旧盟。
恧贪秽之淟浊兮,诵《绿衣》而修名。
叩天阍而辟扉兮,谒钩陈之坤灵。
睇太微之光芒兮,顾微躯其何生。
将法古以垂后兮,裁青编而见情。
庶诞降之不虚兮,弗顾影而愧形。
《九骚引 其二 怀湘江》 拼音标注
jǐu sāo yǐn qí èr huái xiāng jiāng
lǎn dòng tíng zhī líu bō xī,
dì zǐ yóu hū xiāo xiāng。
shén fǎng fó ér hū dǔ xī,
yún wěng wěng ér fēi yáng。
shí kē kē ér zhèn yá xī,
hào cháng lán zhī yáng yáng。
dēng chán yán zhī jùn qīu xī,
pān jīu zhī ér niǎo xiáng。
jìng fēng wèi zhī zhèn mù xī,
róu tiáo bēi wū ér sì huáng。
qīu lán shí qí wèi tǔ xī,
fú róng cōng lóng ér hán xiāng。
miǎn èr fēi zhī qīng chén xī,
fāng cǎo lǎ yān yǒu hūi guāng。
zuǒ zhòng huá zhī lóng shèng xī,
fēng jiào chúi yú jiāo fáng。
yī rèn sì zhī mǔ zhōu xī,
xìng chén shǔi jìng ér shú liáng。
jiā yuàn qiān gǔ xiān lì xī,
yù jīn bìng ěr pēn xiāng。
wén jī sū hùi yān kě bǐ xī,
máo qiáng xī zǐ yì fěi qí xíng。
mù yǎo tiǎo zhī yì fàn xī,
zhǐ nèi zé yǐ wèi fāng。
wò fāng jiāo yǐ líu pàn xī,
zhé gùi zhī ér shù jīng。
bù qián zhú zhī yīn yī xī,
zhù liè sī zhī àn àn。
fū hé fèi qǐn ér wàng cān xī,
sōu diǎn jí ér luō yáo qióng。
zhāng dān qíng ér dú shǐ xī,
wéi dǐ dé zhī shì róng。
fān gūi zhēn yú wǎng dié xī,
xīn zhàn jīng ér xīng xīng。
fā zhēng níng ér yōng zhěng xī,
zhì kuǎn kuǎn ér fú gèng。
xī tài sù zhī xuán fēng xī,
gǎn fǔ lián ér yú jìu méng。
nv̀ tān hùi zhī tiǎn zhuó xī,
sòng 《 lv̀ yī 》 ér xīu míng。
kòu tiān hūn ér pì fēi xī,
yè gōu chén zhī kūn líng。
dì tài wēi zhī guāng máng xī,
gù wēi qū qí hé shēng。
jiāng fǎ gǔ yǐ chúi hòu xī,
cái qīng biān ér jiàn qíng。
shù dàn jiàng zhī bù xū xī,
fú gù yǐng ér kùi xíng。