"专当逾季氏" 诗句出自宋代诗人高斯得《要君》
圣人戒要君,春秋罪同弑。
推此无上心,将何所不至。
近者凶相归,决烈谁能比。
群愚惑其迹,咸谓给夺志。
老夫非圣人,固知决无是。
或问何以知,答云非奥祠。
岂有愚失夫,能为勇退事。
未闻介推归,留母以为质。
府中俱荡析,般移到花卉。
殿前卒二百,辇载填城市。
都人尨其愚,家家失欢喜。
讙言真不返,剥剥竞弹指。
朝士独可怜,一朝失怙恃。
联章乞还相,留莽无少异。
天王虽圣明,勉徇非得已。
御前金字牌,一日数十置。
冠盖何纷纷,排日遣郎吏。
端明奉玺书,侍郎传睿旨。
师王袖亲批,祈恳流涕泗。
相公卧愈坚,那肯乐山起。
陛下如迫臣,臣当还故里。
群使骇其言,连名奏天陛。
安知夜半舟,已渡曹娥水。
新亭候徒劳,刘裕已还第。
狄青度昆仑,李愬擒元济。
忍於君父前,用此军中诡。
一劳可永逸,所欲已称遂。
从今政事堂,深根且固蒂。
愿已惬臧孙,专当逾季氏。
上苍孔威神,那知从汝未。
《要君》 拼音标注
yào jūn
shèng rén jiè yào jūn,
chūn qīu zùi tóng shì。
tūi cǐ wú shàng xīn,
jiāng hé suǒ bù zhì。
jìn zhě xiōng xiāng gūi,
jué liè shúi néng bǐ。
qún yú huò qí jī,
xián wèi gěi duó zhì。
lǎo fū fēi shèng rén,
gù zhī jué wú shì。
huò wèn hé yǐ zhī,
dá yún fēi ào cí。
qǐ yǒu yú shī fū,
néng wèi yǒng tùi shì。
wèi wén jiè tūi gūi,
líu mǔ yǐ wèi zhí。
fǔ zhōng jù dàng xī,
bān yí dào huā hùi。
diàn qián zú èr bǎi,
niǎn zài tián chéng shì。
dū rén máng qí yú,
jiā jiā shī huān xǐ。
huān yán zhēn bù fǎn,
bō bō jìng dàn zhǐ。
zhāo shì dú kě lián,
yī zhāo shī hù shì。
lián zhāng qǐ huán xiāng,
líu mǎng wú shǎo yì。
tiān wáng sūi shèng míng,
miǎn xùn fēi dé yǐ。
yù qián jīn zì pái,
yī rì shù shí zhì。
guān gài hé fēn fēn,
pái rì qiǎn láng lì。
duān míng fèng xǐ shū,
shì láng chuán rùi zhǐ。
shī wáng xìu qīn pī,
qí kěn líu tì sì。
xiāng gōng wò yù jiān,
nà kěn lè shān qǐ。
bì xià rú pò chén,
chén dāng huán gù lǐ。
qún shǐ hài qí yán,
lián míng zòu tiān bì。
ān zhī yè bàn zhōu,
yǐ dù cáo é shǔi。
xīn tíng hòu tú láo,
líu yù yǐ huán dì。
dí qīng dù kūn lún,
lǐ sù qín yuán jì。
rěn yú jūn fù qián,
yòng cǐ jūn zhōng gǔi。
yī láo kě yǒng yì,
suǒ yù yǐ chēng sùi。
cóng jīn zhèng shì táng,
shēn gēn qiě gù dì。
yuàn yǐ qiè zāng sūn,
zhuān dāng yú jì shì。
shàng cāng kǒng wēi shén,
nà zhī cóng rǔ wèi 。