“未正司寇刑”这段文字出自哪里?

上一句:惜哉兴戎首

“未正司寇刑”出自清代诗人高其倬的诗句: 《蓟州新城》

下一句:我皇法殷鉴

"未正司寇刑" 诗句出自清代诗人高其倬《蓟州新城》

于役季冬月东入渔阳城
城圮五十载奉诏新经营
墉堞一云具筑作工遂停
胡不事宏丽役物劳皇情
此州实险要世界方升平
长驭控八极内地固所轻
昔当不之季置镇藩神京
高起两重郭遍征九州丁
城中贮刍粟城上罗旗旌
蓟门大帅任郑重属老成
高议百僚会推毂千人英
且复命丙魏不啻求韩彭
陛辞涕汍澜密诏言丁宁
志鸣伊吾剑意洗鱼海兵
长计一蹉失塞马仍纵横
连营一日溃列嶂同时崩
尘来白日匿烧猛苍天赪
九门戒楼橹六府严关扃
平安一星火重比千金琼
传呼达禁闼夜寝始不惊
外召勤王师内办迁都行
下诏责专阃幕府空抢攘
拥兵不敢救闭壁如聋盲
侦敌已出境追骑甫及坰
杀人取其元受赏都堂厅
累累鞍上极一一田间氓
更奏塞外勋肯耻城下盟
懦帅肆欺谩勍敌生门庭
既以杀其躯患亦贻朝廷
呜呼厉有阶夫谁滋乱萌
或云右文士误国由书生
或云吝边饷饥卒难力争
南史与董狐百喙同一声
敢独曰不然奄寺实彗荧
监军专将柄司礼为阿衡
众贿水输海百度禾生螟
搒笞杀壮士罗织戕名卿
刚鲠靡孑遗媕婀忌忠诚
肯效鸷鸟击转畏走狗烹
潢池弄兵者竟射承天闳
缅维开创初不祖垂家型
内官止四品洒扫供使令
外事付卿贰著戒在扆屏
孰畀铁牌毁坐见九鼎倾
惜哉兴戎首未正司寇刑
我皇法殷鉴典制原《六经》
寺人无官阶置员有定程
衣冠带履外越者诛窜并
皇皇一王法万世其勿更
愿献五百字勒作城隅铭

jì zhōu xīn chéng
yú yì jì dōng yuè,
dōng rù yú yáng chéng。
chéng pǐ wǔ shí zài,
fèng zhào xīn jīng yíng。
yōng dié yī yún jù,
zhú zuò gōng sùi tíng。
hú bù shì hóng lì,
yì wù láo huáng qíng。
cǐ zhōu shí xiǎn yào,
shì jiè fāng shēng píng。
cháng yù kòng bā jí,
nèi dì gù suǒ qīng。
xī dāng bù zhī jì,
zhì zhèn fán shén jīng。
gāo qǐ liǎng zhòng guō,
biàn zhēng jǐu zhōu dīng。
chéng zhōng zhǔ chú sù,
chéng shàng luō qí jīng。
jì mén dà shuài rèn,
zhèng zhòng shǔ lǎo chéng。
gāo yì bǎi liáo hùi,
tūi gǔ qiān rén yīng。
qiě fù mìng bǐng wèi,
bù chì qíu hán péng。
bì cí tì wán lán,
mì zhào yán dīng níng。
zhì míng yī wú jiàn,
yì xǐ yú hǎi bīng。
cháng jì yī cuō shī,
sāi mǎ réng zòng héng。
lián yíng yī rì kùi,
liè zhàng tóng shí bēng。
chén lái bái rì nì,
shāo měng cāng tiān chēng。
jǐu mén jiè lóu lǔ,
lìu fǔ yán guān jiōng。
píng ān yī xīng huǒ,
zhòng bǐ qiān jīn qióng。
chuán hū dá jìn tà,
yè qǐn shǐ bù liáng。
wài zhào qín wáng shī,
nèi bàn qiān dū xíng。
xià zhào zé zhuān kǔn,
mù fǔ kōng qiǎng ràng。
yǒng bīng bù gǎn jìu,
bì bì rú lóng máng。
zhēn dí yǐ chū jìng,
zhūi qí fǔ jí jiōng。
shā rén qǔ qí yuán,
shòu shǎng dū táng tīng。
lèi lèi ān shàng jí,
yī yī tián jiān máng。
gèng zòu sāi wài xūn,
kěn chǐ chéng xià méng。
nuò shuài sì qī mán,
qíng dí shēng mén tíng。
jì yǐ shā qí qū,
huàn yì yí zhāo tíng。
wū hū lì yǒu jiē,
fū shúi zī luàn méng。
huò yún yòu wén shì,
wù guó yóu shū shēng。
huò yún lìn biān xiǎng,
jī zú nán lì zhēng。
nán shǐ yǔ dǒng hú,
bǎi hùi tóng yī shēng。
gǎn dú yuē bù rán,
yǎn sì shí hùi yíng。
jiān jūn zhuān jiāng bǐng,
sī lǐ wèi ā héng。
zhòng hùi shǔi shū hǎi,
bǎi dù hé shēng míng。
bèng chī shā zhuàng shì,
luō zhī qiāng míng qīng。
gāng gěng mǐ jié yí,
ān ē jì zhōng chéng。
kěn xiào zhì niǎo jí,
zhuǎn wèi zǒu gǒu pēng。
huáng chí nòng bīng zhě,
jìng shè chéng tiān hóng。
miǎn wéi kāi chuàng chū,
bù zǔ chúi jiā xíng。
nèi guān zhǐ sì pǐn,
sǎ sǎo gōng shǐ lìng。
wài shì fù qīng èr,
zhù jiè zài yǐ píng。
shú bì tiě pái hǔi,
zuò jiàn jǐu dǐng qīng。
xī zāi xīng róng shǒu,
wèi zhèng sī kòu xíng。
wǒ huáng fǎ yīn jiàn,
diǎn zhì yuán 《 lìu jīng 》。
sì rén wú guān jiē,
zhì yuán yǒu dìng chéng。
yī guān dài lv̌ wài,
yuè zhě zhū cuàn bìng。
huáng huáng yī wáng fǎ,
wàn shì qí wù gèng。
yuàn xiàn wǔ bǎi zì,
lè zuò chéng yú míng。

高其倬

高其倬(1676(丙辰年)—1738)清代官员、诗人。字章之,号美沼、种筠,辽宁铁岭人,隶汉军镶黄旗,指头画创始人高其佩堂弟。康熙三十三年进士,迁内阁学士。世宗朝历云贵、闽浙、两江总督。在闽请解除民间出海贸易禁令,后以故降为江苏巡抚。乾隆初,官至工部尚书,卒谥文良。有奏疏及《味和堂诗集》。

Processed in 0.173656 Second , 215 querys.