“弄影摇晴”这段文字出自哪里?

上一句:屡停兰楫

“弄影摇晴”出自宋代诗人高观国的诗句: 《解连环·柳》

下一句:恨闲损、春风时节

jiě lián huán · lǐu
lù tiáo yān yè。
rě cháng tíng jìu hèn,
jī fān fēng yuè。
ài xì lv̌ 、 xiān sù qīng huáng,
jiàn fú shǔi cáng yā,
cùi yīn xiāng jiē。
xiān ruǎn fēng líu,
méi dài qiǎn 、 sān mián chū xiē。
nài nián huá yòu wǎn,
yíng bàn yóu fēng,
xù fēi qíng xuě。
yī yī bà qiáo yuàn bié。
zhèng qiān sī wàn xù,
nán jìn chóu jué。
chàng sùi jǐu 、 yìng cháng xīn tiáo,
niàn céng xì huā cōng,
lv̌ tíng lán jí。
nòng yǐng yáo qíng,
hèn xián sǔn 、 chūn fēng shí jié。
gé yóu tíng,
gù rén wàng duàn,
wǔ yāo shòu qiè。

高观国

  高观国,南宋词人。字宾王,号竹屋。山阴(今浙江绍兴)人。生卒年不详。生活于南宋中期,年代约与姜夔相近。与史达祖友善,常常相互唱和,词亦齐名,时称“高,史”。其成就虽不及史达祖,但也有值得重视之处。他善于创造名句警语,如“香心静,波心冷,琴心怨,客心惊”;“开遍西湖春意烂,算群花、正作江山梦”,都颇为后人传诵。从其作品中看不出有仕宦的痕迹,大约是一位以填词为业的吟社中人。为“南宋十杰”之一。有词集《竹屋痴语》。

Processed in 0.167992 Second , 285 querys.