"日月晴晦迷" 诗句出自宋代诗人高登《地少阳赠官》
忆昔靖康初,厄运会中微。
严禁驰边备,长驱来健儿。
堂堂捣京阙,百万呼鼓鼙。
天地为改色,日月晴晦迷。
当宁犹未悟,聪明遭蔽欺。
六贼久盘结,如山屹莫移。
故人地夫子,忠□□根资。
拊髀惜机会,祸端良在茲。
吾侪沐厚泽,颠危合扶持。
不闻王蠋贤,绝脰由布衣。
书成数千言,挥翰捷如飞。
明朝伏阙下,儒冠翕相随。
种李夺兵权,愤痛社稷危。
抱书再诣阙,恸哭声犹悲。
天意难遽回,人心□□离。
时雍恣凶暴,纵兵欲屠之。
马前森利刃,此时命垂丝。
要领两不愿,相视情怡怡。
虎口仅获脱,好爵安能縻。
俄起故乡情,各归天一涯。
壮哉欧阳生,倽生诚所宜。
圣主图兴复,忠诚蒙诛夷。
宸心顷自责,疏节录其遗。
君乎死不亡,泉壤增光辉。
魂气钟庆云,体魄蒸灵芝。
言言英烈在,昭昭星斗垂。
兰死则留芳,豹死则留皮。
男儿倘得死,其死甘如饴。
君死逾生荣,我生叹奚为。
九原如可作,微君谁与归。
《地少阳赠官》 拼音标注
dì shǎo yáng zèng guān
yì xī jìng kāng chū,
è yùn hùi zhōng wēi。
yán jìn chí biān bèi,
cháng qū lái jiàn ér。
táng táng dǎo jīng què,
bǎi wàn hū gǔ pí。
tiān dì wèi gǎi sè,
rì yuè qíng hùi mí。
dāng níng yóu wèi wù,
cōng míng zāo bì qī。
lìu zéi jǐu pán jié,
rú shān yì mò yí。
gù rén dì fū zǐ,
zhōng □ □ gēn zī。
fǔ bì xī jī hùi,
huò duān liáng zài zī。
wú chái mù hòu zé,
diān wēi hé fú chí。
bù wén wáng zhú xián,
jué dòu yóu bù yī。
shū chéng shù qiān yán,
hūi hàn jié rú fēi。
míng zhāo fú què xià,
rú guān xì xiāng súi。
zhǒng lǐ duó bīng quán,
fèn tòng shè jì wēi。
bào shū zài yì què,
tòng kū shēng yóu bēi。
tiān yì nán jù húi,
rén xīn □ □ lí。
shí yōng zì xiōng bào,
zòng bīng yù tú zhī。
mǎ qián sēn lì rèn,
cǐ shí mìng chúi sī。
yào lǐng liǎng bù yuàn,
xiāng shì qíng yí yí。
hǔ kǒu jǐn huò tuō,
hǎo jué ān néng mí。
é qǐ gù xiāng qíng,
gè gūi tiān yī yá。
zhuàng zāi ōu yáng shēng,
shà shēng chéng suǒ yí。
shèng zhǔ tú xīng fù,
zhōng chéng méng zhū yí。
chén xīn qǐng zì zé,
shū jié lù qí yí。
jūn hū sǐ bù wáng,
quán rǎng zēng guāng hūi。
hún qì zhōng qìng yún,
tǐ pò zhēng líng zhī。
yán yán yīng liè zài,
zhāo zhāo xīng dǒu chúi。
lán sǐ zé líu fāng,
bào sǐ zé líu pí。
nán ér tǎng dé sǐ,
qí sǐ gān rú yí。
jūn sǐ yú shēng róng,
wǒ shēng tàn xī wèi。
jǐu yuán rú kě zuò,
wēi jūn shúi yǔ gūi 。