wǎn chūn jì huái lín bā yuán wài dǒng qī shì dú xiān yǒu yóu dǒng yán zhī qī
huáng niǎo kān qíu lv̌,
qīng shān dú yǎn fēi。
xiāng sī kōng yè yuè,
yī bié huàn chūn yī。
jiāng shù yún biān chū,
lín huā yǔ wài xī。
dǒng yán jiā shǎng dì,
lián pèi mò xiāng wéi。
(1350—1423)明福建长乐人,更名廷礼,字彦恢,号漫士。永乐初,以布衣召入翰林,为待诏,升典籍。博学能文,尤长于诗,为闽中十才子之一。又工书画,时称三绝。书得汉隶笔法,画源于米芾父子。有《唐诗品汇》等。