“天驷光芒有时失”这段文字出自哪里?

上一句:神龙变化未可知

“天驷光芒有时失”出自元代诗人傅若金的诗句: 《题章存诚十三马图》

下一句:去年刷马喧都鄙

tí zhāng cún chéng shí sān mǎ tú
hán gān huà mǎ tiān xià wén,
bǐ lì yuǎn dào cáo jiāng jūn。
hū cóng zuò yòu jiàn shén jùn,
luò rì xiāo xiāo chóu mù yún。
xióng zī lì qì xián qiě yì,
wù liè fēng zōng shí sān pǐ。
shén lóng biàn huà wèi kě zhī,
tiān sì guāng máng yǒu shí shī。
qù nián shuā mǎ xuān dū bǐ,
fēn fēn shā mǎ shū mǎ ěr。
qí jì yáo yī shā mò hán,
nú tái jǐn xiàng fēng chén sǐ。
jiāng nán jìn lái yī pǐ wú,
jūn jiā nǎi dé cún cǐ tú。
biàn dāng chí xiàn mù tiān zǐ,
shàng xià bā jùn tóng chí qū。

傅若金

傅若金(1303—1342) 字与砺,一字汝砺,元代新喻官塘(今江西新余市渝水区下村镇塘里村)人。少贫,学徒编席,受业范椁之门,游食百家,发愤读书,刻苦自学。后以布衣至京师,数日之间,词章传诵。虞集、揭傒斯称赏,以异才荐于朝廷。元顺帝三年(1335),傅若金奉命以参佐出使安南(今越南),当时情况复杂,若金应付自如,任务完成出色。安南馆宾以姬,若金却之去,并赋诗以言节操。欧阳玄赞其“以能诗名中国,以能使名远夷”。 归后任广州路学教授,年四十而卒。

Processed in 0.328898 Second , 221 querys.