"主人肆笔聊自娱" 诗句出自宋代诗人冯山《求刘忱明复龙图为画山水》
晋唐诸公重小笔,高价直与才名俱。
然多华丹少泉石,清格往往人间无。
至今百存无一二,存者真伪难分区。
营丘李成称绝迹,峰岩秀拔非常模。
穆之洒落亦其存,玉堂屏上潇湘图。
董屈许范凡数辈,隐隐俗气藏肌肤。
乃知山水系绝品,笔墨造化非功夫。
要之文章之绪馀,世上真巧归吾儒。
益昌台府少文字,见性文室谈毗卢。
龙门雪景生坐隅,山潜水奥争奔趋。
倚空直干斗孤耸,缘险古道盘萦纡。
拥衲禅僧对寂寞,携琴朝士来崎岖。
主人肆笔聊自娱,新言默与天机符。
公家清白传数世,经济满腹冰霜壶。
一言不用辄掉臂,五年蜀使甘驰驱。
时将素毫写胸臆,宁复意外分精粗。
复古虽清尚许格,与可亦壮非燕徒。
岂如公思脱羁束,破碎嵩华倾江湖。
穷冬从公熟窥看,爱重不觉声嗟吁。
灵峰北菀助萧爽,雪不到地风号枯。
平生好画已成癖,宁借不喜临与摹。
出公门下欠公笔,有类客海遗明珠。
愿公乘兴一挥洒,束绢数幅光芬敷。
异时解组还故庐,皎洁将伴林泉躯。
《求刘忱明复龙图为画山水》 拼音标注
qíu líu chén míng fù lóng tú wèi huà shān shǔi
jìn táng zhū gōng zhòng xiǎo bǐ,
gāo jià zhí yǔ cái míng jù。
rán duō huá dān shǎo quán shí,
qīng gé wǎng wǎng rén jiān wú。
zhì jīn bǎi cún wú yī èr,
cún zhě zhēn wěi nán fēn qū。
yíng qīu lǐ chéng chēng jué jī,
fēng yán xìu bá fēi cháng mó。
mù zhī sǎ luò yì qí cún,
yù táng píng shàng xiāo xiāng tú。
dǒng qū xǔ fàn fán shù bèi,
yǐn yǐn sú qì cáng jī fū。
nǎi zhī shān shǔi xì jué pǐn,
bǐ mò zào huà fēi gōng fū。
yào zhī wén zhāng zhī xù yú,
shì shàng zhēn qiǎo gūi wú rú。
yì chāng tái fǔ shǎo wén zì,
jiàn xìng wén shì tán pí lú。
lóng mén xuě jǐng shēng zuò yú,
shān qián shǔi ào zhēng bēn qū。
yǐ kōng zhí gān dǒu gū sǒng,
yuán xiǎn gǔ dào pán yíng yū。
yǒng nà shàn sēng dùi jì mò,
xié qín zhāo shì lái qí qū。
zhǔ rén sì bǐ liáo zì yú,
xīn yán mò yǔ tiān jī fú。
gōng jiā qīng bái chuán shù shì,
jīng jì mǎn fù bīng shuāng hú。
yī yán bù yòng zhé diào bì,
wǔ nián shǔ shǐ gān chí qū。
shí jiāng sù háo xiě xiōng yì,
níng fù yì wài fēn jīng cū。
fù gǔ sūi qīng shàng xǔ gé,
yǔ kě yì zhuàng fēi yàn tú。
qǐ rú gōng sī tuō jī shù,
pò sùi sōng huá qīng jiāng hú。
qióng dōng cóng gōng shú kūi kàn,
ài zhòng bù jué shēng jiē xū。
líng fēng běi wǎn zhù xiāo shuǎng,
xuě bù dào dì fēng hào kū。
píng shēng hǎo huà yǐ chéng pǐ,
níng jiè bù xǐ lín yǔ mó。
chū gōng mén xià qiàn gōng bǐ,
yǒu lèi kè hǎi yí míng zhū。
yuàn gōng chéng xīng yī hūi sǎ,
shù juàn shù fú guāng fēn fū。
yì shí jiě zǔ huán gù lú,
jiǎo jié jiāng bàn lín quán qū。
《求刘忱明复龙图为画山水》 作者简介