"几人便得升公车" 诗句出自唐代诗人薛逢《邻相反行》
东家有儿年十五,只向田园独辛苦。
夜开沟水绕稻田,
晓叱耕牛垦塉土。
西家有儿才弱龄,仪容清峭云鹤形。
涉书猎史无早暮,坐期朱紫如拾青。
东家西家两相诮,
西儿笑东东又笑。
西云养志与荣名,彼此相非不同调。
东家自云虽苦辛,躬耕早暮及所亲。
男舂女爨二十载,
堂上未为衰老人。
朝机暮织还充体,馀者到兄还及弟。
春秋伏腊长在家,不许妻奴暂违礼。
尔今二十方读书,
十年取第三十馀。
往来途路长离别,几人便得升公车。
纵令得官身须老,衔恤终天向谁道?
百年骨肉归下泉,
万里枌榆长秋草。
我今躬耕奉所天,耘锄刈获当少年。
面上笑添今日喜,肩头薪续厨中烟。
纵使此身头雪白,
又有儿孙还稼穑。
家藏一卷古孝经,世世相传皆得力。
为报西家知不知,何须谩笑东家儿。
生前不得供甘滑,
殁后扬名徒尔为。
《邻相反行》 拼音标注
lín xiāng fǎn xíng
dōng jiā yǒu ér nián shí wǔ,
zhǐ xiàng tián yuán dú xīn kǔ。
yè kāi gōu shǔi rào dào tián,
xiǎo chì gēng níu kěn jí tǔ。
xī jiā yǒu ér cái ruò líng,
yí róng qīng qiào yún hè xíng。
shè shū liè shǐ wú zǎo mù,
zuò qī zhū zǐ rú shí qīng。
dōng jiā xī jiā liǎng xiāng qiào,
xī ér xiào dōng dōng yòu xiào。
xī yún yǎng zhì yǔ róng míng,
bǐ cǐ xiāng fēi bù tóng diào。
dōng jiā zì yún sūi kǔ xīn,
gōng gēng zǎo mù jí suǒ qīn。
nán chōng nv̌ cuàn èr shí zài,
táng shàng wèi wèi shuāi lǎo rén。
zhāo jī mù zhī huán chōng tǐ,
yú zhě dào xiōng huán jí dì。
chūn qīu fú là cháng zài jiā,
bù xǔ qī nú zàn wéi lǐ。
ěr jīn èr shí fāng dú shū,
shí nián qǔ dì sān shí yú。
wǎng lái tú lù cháng lí bié,
jī rén biàn dé shēng gōng chē。
zòng lìng dé guān shēn xū lǎo,
xián xù zhōng tiān xiàng shúi dào ?
bǎi nián gǔ ròu gūi xià quán,
wàn lǐ fén yú cháng qīu cǎo。
wǒ jīn gōng gēng fèng suǒ tiān,
yún chú yì huò dāng shǎo nián。
miàn shàng xiào tiān jīn rì xǐ,
jiān tóu xīn xù chú zhōng yān。
zòng shǐ cǐ shēn tóu xuě bái,
yòu yǒu ér sūn huán jià sè。
jiā cáng yī juàn gǔ xiào jīng,
shì shì xiāng chuán jiē dé lì。
wèi bào xī jiā zhī bù zhī,
hé xū mán xiào dōng jiā ér。
shēng qián bù dé gōng gān huá,
mò hòu yáng míng tú ěr wèi。