“竹君冰霰岁寒傲”这段文字出自哪里?

上一句:亦复扁舟春荡潏

“竹君冰霰岁寒傲”出自元代诗人冯子振的诗句: 《题郭主簿模摩诘本辋川图卷》

下一句:未便申椒能辨屈

tí guō zhǔ bù mó mó jié běn wǎng chuān tú juàn
kāi yuán yǔ zhòu chéng píng rì,
huá zǐ gāng tóu céng yàn shì。
zhì jīn zì mào wǎng chuān tú,
xià yǒu yōu rén jiāo mò nì。
xīn yí wù wài yú pàn gé,
yì fù biǎn zhōu chūn dàng jué。
zhú jūn bīng xiàn sùi hán ào,
wèi biàn shēn jiāo néng biàn qū。
píng shēng yǎ zhì yàn zhāo shì,
xǐng zùi yōu zāi juàn quán shí。
shì jiān shān shǔi wú xiàn qù,
kuàng nǎi jiā bīn dé péi dí。
gūi mó xiǎng xiàng guō zhōng shù,
chúi sì bǎi nián líu miào jī。
yīng tí huā luò xiāng jù zài,
shúi xìn cháng ān tàn níng bì。
hòu lái fǔ juàn yì mí máng,
qiě fù zhūi wéi sān tài xī !

冯子振

  冯子振,元代散曲名家,1253-1348,字海粟,自号瀛洲洲客、怪怪道人,湖南攸县人。自幼勤奋好学。元大德二年(1298)登进士及第,时年47岁,人谓“大器晚成”。朝廷重其才学,先召为集贤院学士、待制,继任承事郎,连任保宁(今四川境内)、彰德(今河南安阳)节度使。晚年归乡著述。世称其“博洽经史,于书无所不记”,且文思敏捷。下笔不能自休。一生著述颇丰,传世有《居庸赋》、《十八公赋》、《华清古乐府》、《海粟诗集》等书文,以散曲最著。

Processed in 0.095286 Second , 221 querys.