“充闲罢骕骦”这段文字出自哪里?

上一句:厥篚陈蕉苎

“充闲罢骕骦”出自清代诗人费锡章的诗句: 《琉球纪事一百韵》

下一句:蛮笺翻侧理

"充闲罢骕骦" 诗句出自清代诗人费锡章《琉球纪事一百韵》

积水通旸谷横流划大荒
山从波底拔人向岛间忙
喷薄鱼龙气昭回日月光
溯源盘古埒戡乱舜天强
遗种滋蕃育余黎浸炽昌
《隋书》名始著《明史》氏衫彰
久矣怀中夏幡然耻夜郎
艰危勤栉沐宛转达梯航
鼢冒才开楚椒聊已咏唐
翼缘侵沃灭虢亦侍虞亡
自此连三省因而擅一方
辨戈承系统当璧验真王
世业经兴替私衷倍悚惶
首先依定鼎踵接贺垂裳
序次句骊右班联御幄傍
衮旒施祖考币帛逮嫔嫱
奉朔遵时宪于东奠土疆
戚休萦眷注灾患许扶匡
习俗沿蒙昧专员代测量
地稽吴越近星订女牛祥
属籍刊盟府功宗纪太常
五朝修职贡七姓效劻勷
厥篚陈蕉苎充闲罢骕骦
蛮笺翻侧理阴火斸硫磺
扇冀皇风拂刀呈武库藏
鉴诚恒奖纳厚往必优偿
睿藻颁题额彤云拥画梁
战图麟阁贮辍赐雀屏张
彝器樽兼卣奇珍琥与璜
缤纷周黼黻斑驳汉琳琅
既普菁莪化还贻翰墨香
凡兹宏在宥孰是感能忘
乃者遭多难嗟哉悼幼殇
告哀循故典嗣服进邮章
举国知重耳群情爱子臧
痛维藟庇本敢谓雁分行
摄位仔肩荷殚精庶政康
慎封虔镇抚主鬯妥烝尝
惟帝恢无外宣纶出未央
八驺迎簜节双舸下虬洋
存殁均焘怙君臣俨对扬
祭怜新鬼小恩溥旧邦长
载启延宾馆咸升敷命堂

líu qíu jì shì yī bǎi yùn
jī shǔi tōng yáng gǔ,
héng líu huá dà huāng。
shān cóng bō dǐ bá,
rén xiàng dǎo jiān máng。
pēn bó yú lóng qì,
zhāo húi rì yuè guāng。
sù yuán pán gǔ lèi,
kān luàn shùn tiān qiáng。
yí zhǒng zī fán yù,
yú lí jìn chì chāng。
《 súi shū 》 míng shǐ zhù,
《 míng shǐ 》 shì shān zhāng。
jǐu yǐ huái zhōng xià,
fān rán chǐ yè láng。
jiān wēi qín jié mù,
wǎn zhuǎn dá tī háng。
fén mào cái kāi chǔ,
jiāo liáo yǐ yǒng táng。
yì yuán qīn wò miè,
guó yì shì yú wáng。
zì cǐ lián sān shěng,
yīn ér shàn yī fāng。
biàn gē chéng xì tǒng,
dāng bì yàn zhēn wáng。
shì yè jīng xīng tì,
sī zhōng bèi sǒng huáng。
shǒu xiān yī dìng dǐng,
zhǒng jiē hè chúi cháng。
xù cì jù lí yòu,
bān lián yù wò bàng。
gǔn líu shī zǔ kǎo,
bì bó dài pín qiáng。
fèng shuò zūn shí xiàn,
yú dōng diàn tǔ jiāng。
qī xīu yíng juàn zhù,
zāi huàn xǔ fú kuāng。
xí sú yán méng mèi,
zhuān yuán dài cè liàng。
dì jī wú yuè jìn,
xīng dìng nv̌ níu xiáng。
shǔ jí kān méng fǔ,
gōng zōng jì tài cháng。
wǔ zhāo xīu zhí gòng,
qī xìng xiào kuāng ráng。
jué fěi chén jiāo méng,
chōng xián bà sù shuāng。
mán jiān fān cè lǐ,
yīn huǒ zhǔ líu huáng。
shàn jì huáng fēng fú,
dāo chéng wǔ kù cáng。
jiàn chéng héng jiǎng nà,
hòu wǎng bì yōu cháng。
rùi zǎo bān tí é,
tóng yún yǒng huà liáng。
zhàn tú lín gé zhǔ,
chuò sì què píng zhāng。
yí qì zūn jiān yǒu,
qí zhēn hǔ yǔ huáng。
bīn fēn zhōu fǔ fú,
bān bó hàn lín láng。
jì pǔ jīng é huà,
huán yí hàn mò xiāng。
fán zī hóng zài yòu,
shú shì gǎn néng wàng。
nǎi zhě zāo duō nán,
jiē zāi dào yòu shāng。
gào āi xún gù diǎn,
sì fú jìn yóu zhāng。
jǔ guó zhī zhòng ěr,
qún qíng ài zǐ zāng。
tòng wéi lěi bì běn,
gǎn wèi yàn fēn xíng。
shè wèi zǐ jiān hé,
dān jīng shù zhèng kāng。
shèn fēng qián zhèn fǔ,
zhǔ chàng tuǒ zhēng cháng。
wéi dì hūi wú wài,
xuān lún chū wèi yāng。
bā zōu yíng dàng jié,
shuāng gě xià qíu yáng。
cún mò jūn chóu hù,
jūn chén yǎn dùi yáng。
jì lián xīn gǔi xiǎo,
ēn pǔ jìu bāng cháng。
zài qǐ yán bīn guǎn,
xián shēng fū mìng táng。

费锡章

(?—1817)清浙江归安人,字焕槎,又字西墉。乾隆四十九年举人。嘉庆间官至顺天府尹。尝奉使琉球册封。因坐事降级留任。博学工文,有经世志。有《续琉球国志略》、《治平要略》、《赐砚斋集》等。

Processed in 0.092668 Second , 193 querys.