"行当霜路蹴层冰" 诗句出自明代诗人费宏《南吏侍罗圭峰考满赴京至良乡以折臂乞归中批》
nán lì shì luō gūi fēng kǎo mǎn fù jīng zhì liáng xiāng yǐ zhé bì qǐ gūi zhōng pī
zhǐ chǐ lùn xīn hèn wèi néng,
jì mén nán wàng dì kōng níng。
yōu shí dìng fù tiān huá fā,
yì guó zhēn yìng yán zhé gōng。
gūi xǐ dōng yán zhī shùi zhěn,
xíng dāng shuāng lù cù céng bīng。
yù zhī zhū lǎo quán quán yì,
bù jiǎn hán wēng xī kǒng chéng 。
费宏(1468年-1535年),字子充,号健斋。又号鹅湖,晚年自号湖东野老。江西省铅山县福惠乡烈桥人,明朝状元,内阁首辅。费宏自幼聪慧好学,13岁中信州府童子试“文元”,16岁中江西乡试“解元”,20岁中殿试“状元”,深受宪宗皇帝朱见深的赏识,把费宏留京任职。生于明朝中叶的费宏,少年聪慧,有济世之练达才干。仕途虽经曲折,然始终以高风亮节,与杨廷和、杨一清等人共治天下,深受君主、朝臣倚重,百姓称赞。