"复命归厥根" 诗句出自元代诗人方回《次韵汪以南閒居漫吟十首 其七》
《次韵汪以南閒居漫吟十首 其七》 拼音标注
cì yùn wāng yǐ nán xián jū màn yín shí shǒu qí qī
zhān yì yòng jǐu lìu,
chū yáo biàn gān kūn。
shí dāng tùi qiě shèn,
fù mìng gūi jué gēn。
hún tiān rì yè zhuǎn,
zhōng xīng yì dàn hūn。
běi chén yǎn bù dòng,
dì jū huá gài zūn。
yú rén shì wèi xīn,
jūn zǐ yán cāo cún。
kěn shòu wài wù gǔ,
zǎo rǎo yáo jīng hún。
huáng zé sū hàn hàn,
shí yǔ fān tiān pén。
gǎn bù xiào wēi lì,
xiān hòu fēng léi bēn。
《次韵汪以南閒居漫吟十首 其七》 作者简介
(1227—1307)宋元间徽州歙县人,字万里,号虚谷。幼孤,从叔父学。宋理宗景定三年进士。初媚贾似道,似道败,又上十可斩之疏。后官知严州,以城降元,为建德路总管。寻罢归,遂肆意于诗。有《桐江集》、《续古今考》,又选唐宋以来律诗,为《瀛奎律髓》。