“所以马援书”这段文字出自哪里?

上一句:往往陷刑死

“所以马援书”出自宋代诗人范质的诗句: 《诫儿侄八百字》

下一句:殷勤戒诸子

"所以马援书" 诗句出自宋代诗人范质《诫儿侄八百字》

去上初释褐一命列蓬丘
青袍春草色白紵弃如仇
适会龙飞庆王泽天下流
尔得六品阶无乃太为优
凡登进士第四选升校雠
历官十五考叙阶与乐俦
如何志未满意欲凌云游
若言品位卑寄书来我求
省之再三叹不觉泪盈眸
吾家本寒素门地寡公侯
先子有令德乐道尚优游
生逢世多僻委顺信沈浮
仁宦不喜达吏隐同庄周
积善有馀庆清白为贻谋
伊余奉家训孜孜务进修
夙夜事勤肃言行思悔尤
出门择交友防慎畏薰莸
省躬常惧玷恐掇庭闱羞
童年志於学不惰为箕裘
二十中甲科赪尾化为虬
三十入翰苑步武向瀛洲
四十登宰辅貂冠侍冕旒
备位行一纪将何助帝酞
即非救旱雨岂是济川舟
天子未遐弃日益素餐忧
黄河润千里草木皆浸渍
吾宗凡九人继踵升官次
门内无百丁森森朱绿紫
鵷行洎内职亚尹州从事
府掾监省官高低皆清美
悉由侥倖升不因资考至
朝迁悬爵秩命之曰公器
不蚕复不穡未尝勤四体
虽然一家荣岂塞众人议
颙颙十目窥龊龊千人指
借问尔与吾如何不自愧
戒尔学立身莫若先孝弟
怡怡奉亲长不敢生骄易
战战复兢兢造次必於是
戎尔学干禄莫若勤道艺
尝闻诸格言学而优则仕
不患人不知惟患学不至
戒尔远了耻辱恭则近乎礼
自卑而尊人先彼而后己
相鼠与茅鸱宜鉴诗人刺
戒尔勿旷放旷放非端士
周孔垂名教齐梁尚清议
南朝称八达千载秽青史
戒尔勿嗜酒狂药非佳味
能移谨厚性化为凶险类
古今倾败者历历皆可记
戎尔勿多言多言者众忌
苟不慎枢机灭危从此始
是非毁誉间适足为身累
举世重交游凝结金兰契
忿怨容易生风波当时起
所以君子心汪汪淡如水
举世好承奉昂昂增意气
不知承奉者以尔为玩戏
所以古人疾蘧蒢与戚施
举世重任侠俗呼为气义
为人赴急难往往陷刑死
所以马援书殷勤戒诸子
举世贱清素奉身好华侈肥马衣轻裘扬扬过闾里
虽得市童怜还为识者鄙
我本羇旅臣遭逢尧舜理
位重才不充戚戚怀忧畏
深渊与薄冰蹈之唯恐坠
尔曹当悯我勿使增罪戾
闭门敛踪迹缩首避名势
名势不久居华竟何足恃
物盛必有衰有隆还有替
速成不坚牢亟走多颠踬
灼灼园中花早发还先萎
迟迟涧畔松郁郁含晚翠
赋命有疾徐青云难力致
寄语谢诸郎躁进徒为耳

jiè ér zhí bā bǎi zì
qù shàng chū shì hé,
yī mìng liè péng qīu。
qīng páo chūn cǎo sè,
bái zhù qì rú chóu。
shì hùi lóng fēi qìng,
wáng zé tiān xià líu。
ěr dé lìu pǐn jiē,
wú nǎi tài wèi yōu。
fán dēng jìn shì dì,
sì xuǎn shēng xiào chóu。
lì guān shí wǔ kǎo,
xù jiē yǔ lè chóu。
rú hé zhì wèi mǎn,
yì yù líng yún yóu。
ruò yán pǐn wèi bēi,
jì shū lái wǒ qíu。
shěng zhī zài sān tàn,
bù jué lèi yíng móu。
wú jiā běn hán sù,
mén dì guǎ gōng hóu。
xiān zǐ yǒu lìng dé,
lè dào shàng yōu yóu。
shēng féng shì duō pì,
wěi shùn xìn shěn fú。
rén huàn bù xǐ dá,
lì yǐn tóng zhuāng zhōu。
jī shàn yǒu yú qìng,
qīng bái wèi yí móu。
yī yú fèng jiā xùn,
zī zī wù jìn xīu。
sù yè shì qín sù,
yán xíng sī hǔi yóu。
chū mén zé jiāo yǒu,
fáng shèn wèi xūn yóu。
shěng gōng cháng jù diàn,
kǒng duó tíng wéi xīu。
tóng nián zhì yú xué,
bù duò wèi jī qíu。
èr shí zhōng jiǎ kē,
chēng wěi huà wèi qíu。
sān shí rù hàn yuàn,
bù wǔ xiàng yíng zhōu。
sì shí dēng zǎi fǔ,
diāo guān shì miǎn líu。
bèi wèi xíng yī jì,
jiāng hé zhù dì tài。
jí fēi jìu hàn yǔ,
qǐ shì jì chuān zhōu。
tiān zǐ wèi xiá qì,
rì yì sù cān yōu。
huáng hé rùn qiān lǐ,
cǎo mù jiē jìn zì。
wú zōng fán jǐu rén,
jì zhǒng shēng guān cì。
mén nèi wú bǎi dīng,
sēn sēn zhū lv̀ zǐ。
yuān xíng jì nèi zhí,
yà yǐn zhōu cóng shì。
fǔ yuàn jiān shěng guān,
gāo dī jiē qīng měi。
xī yóu jiǎo xìng shēng,
bù yīn zī kǎo zhì。
zhāo qiān xuán jué zhì,
mìng zhī yuē gōng qì。
bù cán fù bù sè,
wèi cháng qín sì tǐ。
sūi rán yī jiā róng,
qǐ sāi zhòng rén yì。
yóng yóng shí mù kūi,
chuò chuò qiān rén zhǐ。
jiè wèn ěr yǔ wú,
rú hé bù zì kùi。
jiè ěr xué lì shēn,
mò ruò xiān xiào dì。
yí yí fèng qīn cháng,
bù gǎn shēng jiāo yì。
zhàn zhàn fù jīng jīng,
zào cì bì yú shì。
róng ěr xué gān lù,
mò ruò qín dào yì。
cháng wén zhū gé yán,
xué ér yōu zé shì。
bù huàn rén bù zhī,
wéi huàn xué bù zhì。
jiè ěr yuǎn le chǐ rǔ,
gōng zé jìn hū lǐ。
zì bēi ér zūn rén,
xiān bǐ ér hòu jǐ。
xiāng shǔ yǔ máo zhī,
yí jiàn shī rén cì。
jiè ěr wù kuàng fàng,
kuàng fàng fēi duān shì。
zhōu kǒng chúi míng jiào,
qí liáng shàng qīng yì。
nán zhāo chēng bā dá,
qiān zài hùi qīng shǐ。
jiè ěr wù shì jǐu,
kuáng yào fēi jiā wèi。
néng yí jǐn hòu xìng,
huà wèi xiōng xiǎn lèi。
gǔ jīn qīng bài zhě,
lì lì jiē kě jì。
róng ěr wù duō yán,
duō yán zhě zhòng jì。
gǒu bù shèn shū jī,
miè wēi cóng cǐ shǐ。
shì fēi hǔi yù jiān,
shì zú wèi shēn lèi。
jǔ shì zhòng jiāo yóu,
níng jié jīn lán qì。
fèn yuàn róng yì shēng,
fēng bō dāng shí qǐ。
suǒ yǐ jūn zǐ xīn,
wāng wāng dàn rú shǔi。
jǔ shì hǎo chéng fèng,
áng áng zēng yì qì。
bù zhī chéng fèng zhě,
yǐ ěr wèi wán xì。
suǒ yǐ gǔ rén jí,
qú chú yǔ qī shī。
jǔ shì zhòng rèn xiá,
sú hū wèi qì yì。
wèi rén fù jí nán,
wǎng wǎng xiàn xíng sǐ。
suǒ yǐ mǎ yuán shū,
yīn qín jiè zhū zǐ。
jǔ shì jiàn qīng sù,
fèng shēn hǎo huá chǐ,
féi mǎ yī qīng qíu,
yáng yáng guò lv́ lǐ。
sūi dé shì tóng lián,
huán wèi shì zhě bǐ。
wǒ běn jī lv̌ chén,
zāo féng yáo shùn lǐ。
wèi zhòng cái bù chōng,
qī qī huái yōu wèi。
shēn yuān yǔ bó bīng,
dǎo zhī wéi kǒng zhùi。
ěr cáo dāng mǐn wǒ,
wù shǐ zēng zùi lì。
bì mén liàn zōng jī,
suō shǒu bì míng shì。
míng shì bù jǐu jū,
huá jìng hé zú shì。
wù shèng bì yǒu shuāi,
yǒu lóng huán yǒu tì。
sù chéng bù jiān láo,
jí zǒu duō diān zhì。
zhuó zhuó yuán zhōng huā,
zǎo fā huán xiān wēi。
chí chí jiàn pàn sōng,
yù yù hán wǎn cùi。
fù mìng yǒu jí xú,
qīng yún nán lì zhì。
jì yǔ xiè zhū láng,
zào jìn tú wèi ěr 。

范质

范质(911年—964年),字文素,大名宗城(今河北邢台市威县)人。五代后周时期至北宋初年宰相。后唐长兴四年(933年)登进士第,官至户部侍郎。后周建立后,历任兵部侍郎、枢密副使等职。显德六年(959年),周世宗病危,托孤于范质等人。获封萧国公。乾德元年(963年),封鲁国公。次年罢相。同年九月去世,获赠中书令。范质曾主持编定后周的《显德刑律统类》,宋代第一部法典《宋刑统》直接来源于此法典。著有《范鲁公集》、《五代通录》等。

Processed in 0.086582 Second , 181 querys.