"香暖" 诗句出自清代诗人樊增祥《月华风 题余秋室画《晚香玉》便面,为南海叶南雪前辈赋》
yuè huá fēng tí yú qīu shì huà 《 wǎn xiāng yù 》 biàn miàn,wèi nán hǎi yè nán xuě qián bèi fù
qīng fěn gōu huā,
míng jīn cù rǔi,
jǐu huá shúi xiě gōng shàn。
diàn duǒ yōu cóng,
lù zhòu jī fān céng jiàn。
yuè shàng shí 、 yù bìn xīn fú,
fēng dòng chù 、 luō wéi xiāng mǎn。
qīng zhǎn。
kàn xiāng yún jī zhé。
yáo huá yī miàn。
lǎo bèi fēng líu wèi yuǎn。
gèng mì zì yín gōu,
hé gē fēng wǎn。
yī duàn qīu xīn,
sù yǔ qióng qī dié xuàn。
liào yǒu rén 、 míng yù chuāng qián,
àn húi yì 、 sù xīn xié pàn。
xiāng nuǎn。
jì zhū jiāng huà gě,
yàn chāi qiāo wǎn。
樊增祥(1846—1931)清代官员、文学家。原名樊嘉、又名樊增,字嘉父,别字樊山,号云门,晚号天琴老人,湖北省恩施市六角亭西正街梓潼巷人。光绪进士,历任渭南知县、陕西布政使、护理两江总督。辛亥革命爆发,避居沪上。袁世凯执政时,官参政院参政。曾师事张之洞、李慈铭,为同光派的重要诗人,诗作艳俗,有“樊美人”之称,又擅骈文,死后遗诗三万余首,并著有上百万言的骈文,是我国近代文学史上一位不可多得的高产诗人。著有《樊山全集》。