"堪截作、碧玉苕华仙琯" 诗句出自清代诗人樊增祥《瑶华 咏湘妃竹,次兰当韵》
《瑶华 咏湘妃竹,次兰当韵》 拼音标注
yáo huá yǒng xiāng fēi zhú,cì lán dāng yùn
yún zhōng qīng fèng niǎn。
chuò yuē líng fēi,
shì tōu kāi tí yǎn。
cóng cóng yān xiǎo,
kān jié zuò 、 bì yù tiáo huá xiān guǎn。
qīng fēng jiāng shàng,
yǎo nán féng 、 gōng méi chūn zhǎn。
bǎ yù lú jīn zhè xiāng bān,
xiě rù zhú zhī āi yuàn。
cāng wú yī mǒ héng yún,
rèn yǐ biàn xīu huáng,
luō xìu hán qiǎn。
hóng lán xuàn lù,
huán fǎng fó 、 màn zhuǎn qīu bō jiāo miǎn。
xuán gōng yè qì,
kě zhī dé 、 yín chuáng bīng diàn。
shèng hòu lái 、 yàn lěng yáo chí,
kǔ zhú huáng yún gē biàn。
《瑶华 咏湘妃竹,次兰当韵》 作者简介
樊增祥(1846—1931)清代官员、文学家。原名樊嘉、又名樊增,字嘉父,别字樊山,号云门,晚号天琴老人,湖北省恩施市六角亭西正街梓潼巷人。光绪进士,历任渭南知县、陕西布政使、护理两江总督。辛亥革命爆发,避居沪上。袁世凯执政时,官参政院参政。曾师事张之洞、李慈铭,为同光派的重要诗人,诗作艳俗,有“樊美人”之称,又擅骈文,死后遗诗三万余首,并著有上百万言的骈文,是我国近代文学史上一位不可多得的高产诗人。著有《樊山全集》。