"晴雪在檐" 诗句出自清代诗人樊增祥《沁园春 仲冬初四夜,小园梅始著花,雪月交映,效稼轩体》
qìn yuán chūn zhòng dōng chū sì yè,xiǎo yuán méi shǐ zhù huā,xuě yuè jiāo yìng,xiào jià xuān tǐ
qíng xuě zài yán,
hán méi shǐ huā,
xīn yuè mèi zhī。
bǎ xuě wèi yàn yǒu,
méi wèi xiāng yǒu,
yuè wèi qīng yǒu,
bàn wǒ yú xī。
xuě wèi méi huā,
bái sūi xùn wǒ,
shū yǐng àn xiāng huán dù yī。
cháng é xiào,
qiě mò zhēng chūn sè,
zì huà xīu méi。
dài nóng sān wǔ yuán shí。
xiàng míng jìng tái qián mǎn yì kūi。
gèng liáng yuán xuě lǐ,
zhāo húi yù tù,
lóu dōng jié hòu,
huàn qǐ méi fēi。
chuò yuē yáo huá,
líng pīng gǎo mèi,
zǐ bù zhǔ zhāng jiāng dài shúi。
méi hé xuě,
yuàn tóng yī yuè fǔ,
cháng fèng qīng hūi。
樊增祥(1846—1931)清代官员、文学家。原名樊嘉、又名樊增,字嘉父,别字樊山,号云门,晚号天琴老人,湖北省恩施市六角亭西正街梓潼巷人。光绪进士,历任渭南知县、陕西布政使、护理两江总督。辛亥革命爆发,避居沪上。袁世凯执政时,官参政院参政。曾师事张之洞、李慈铭,为同光派的重要诗人,诗作艳俗,有“樊美人”之称,又擅骈文,死后遗诗三万余首,并著有上百万言的骈文,是我国近代文学史上一位不可多得的高产诗人。著有《樊山全集》。