"被人呼为一宿觉" 诗句出自元代诗人梵琦《送天宁谧藏主回净光》
《送天宁谧藏主回净光》 拼音标注
sòng tiān níng mì cáng zhǔ húi jìng guāng
yǒng jiā lǎo zǐ cuò xíng jiǎo,
bèi rén hū wèi yī sù jué。
cáo xī zhǐ shì gè qiáo fū,
fó fǎ hé céng jiě cān xué。
sān qiān wēi yí bā wàn xíng,
yī shà qīng fēng dùn xiāo shuò。
ǒu rán zhuàn dé wén zì chéng,
bèi rén huàn zuò zhēn dān jīng。
ní zhōng xǐ tǔ bù jī yí �,
huà shé tiān zú kōng dīng níng。
kàn qú liǎng zhù hún wèi shì,
xué zhě yān néng chū shēng sǐ。
rú lái cáng lǐ běn wú zhū,
wàn gǔ xū míng guà chún chǐ。
wèi wǒ yīn qín wèn jìng guāng,
yǒng jiā lǎo rén yìng zhù máng。
shuō yǔ rú jīn shén shí jié,
mò liàn sōng fēng yǔ jiāng yuè。
《送天宁谧藏主回净光》 作者简介
(?—1370)元明间僧人。浙江象山人,俗姓朱,字楚石,小字昙曜。出家后居嘉兴天宁寺。明初太祖建法会于蒋山,征江南成德高僧,琦为第一。学行为当世所推崇,禅寂之外,专志净业。自号西斋老人。所作西斋净土诗数百首,皆蕴含净土宗教义以劝世。