hé èr zhāng yǐ,ér zhēng zhě shì zhì,xì yòng yùn wèi zài dié yún qí èr
pǒ guài jūn jiā shǐ,
zhēng qíu tài pò rén。
cóng zhī xīn jiàng kǔ,
kuàng fù wù huá xīn。
chuò mèng tiān kāi yè,
sī gūi shǔi shù chūn。
zòng wú qīng yù àn,
jì zèng mò cí pín。
范梈(pēng)(1272—1330)元代官员、诗人,与虞集、杨载、揭傒斯齐被誉为“元诗四大家”。字亨父,一字德机,人称文白先生,清江(今江西樟树)人。历官翰清江林院编修、海南海北道廉访司照磨、福建闽海道知事等职,有政绩,后以疾归。其诗好为古体,风格清健淳朴,用力精深,有《范德机诗集》。